Sau nhiều năm sống tại đây, chúng ta hầu như đã hòa đồng với cả hai văn hóa: Việt và Mỹ, chúng ta kỷ niệm và ăn mừng những ngày đặc biệt của cả hai văn hóa. Chẳng hạn như chúng ta ăn Tết Nguyên Đán, và cũng đón mừng ngày đầu năm dương lịch cách long trọng. Chúng ta có tết Trung Thu cho các em thiếu nhi, và Giáng Sinh cũng có những chương trình đặc biệt cho thiếu nhi, cho gia đình.

Thường mỗi năm tết Nguyên Đán rất gần với ngày Valentine, ngày hội của tình yêu; vì thế có khi chúng ta vừa ăn tết vừa tổ chức Valentine, có khi thì ngay sau tết là Valentine như năm nay chẳng hạn.

Nói đến Valentine, là nói đến tình yêu đôi lứa. Thường trong dịp Valentine người ta chỉ nhắc đến tình yêu của các thanh niên thiếu nữ, của những người trẻ, còn người đã lớn tuổi mà còn nói chuyện yêu đương thì… hình như không thích hợp. Thật ra, nếu chúng ta nghĩ rằng chỉ người trẻ mới cần tình yêu và người trẻ mới thích nói chuyện yêu đương, thì không đúng cho lắm. Thực tế là, con người, dù trong tuổi nào cũng cần tình yêu, từ khi mới sinh cho đến khi lớn tuổi, ai cũng cần tình yêu, và có tình yêu đời sống mới có ý nghĩa. Vì sao vậy? Vì Đức Chúa Trời, Đấng Tạo Hóa đã tạo dựng chúng ta như thế. Con người là tạo vật có tình cảm, con người cần ban tình yêu và nhận tình yêu của người chung quanh. Mấy hôm nay có lẽ quý vị đã nghe nhiều về tình yêu của những người trẻ tuổi, độc thân, vì thế nên chúng tôi xin phép nói về tình yêu của những người đứng tuổi, đã có gia đình, và có thể là đang thất vọng hoặc chán ngán người bạn đời mà mình đã chọn nhiều năm trước. Chúng tôi thiết nghĩ, quý vị trong tuổi này hơn bao giờ hết, cần được nhắc lại về tình yêu, nghe về tình yêu để khơi lại cái tình yêu sắp tàn, sắp chết trong hôn nhân của mình.

Bản tính chung của con người là hay thay đổi và mau chán. Chúng ta dễ chán những gì mình đã có trong tầm tay và mơ ước những gì mình chưa có hoặc không có. Về phương diện vật chất, tính mau chán này rất nguy hiểm vì nó khiến ta trở thành nô lệ cho vật chất, suốt đời đeo đuổi vật chất. Nhưng về phương diện tình cảm, nhất là trong lãnh vực hôn nhân, tính mau chán không những nguy hiểm cho hạnh phúc gia đình nhưng còn đưa đến đổ vỡ và đau đớn cho bao nhiêu người liên hệ. Nó mang lại khổ đau cho vợ, cho chồng, và cho những đứa con vô tội. Vì thế Valentine năm nay, chúng tôi xin mời quý vị trung niên, tráng niên và quý vị cao niên nữa, nếu quý vị còn có người bạn đời sống bên cạnh, mời quý vị cùng nghĩ đến tình yêu vợ chồng mình dành cho nhau và làm thế nào để giữ cho tình yêu đó đậm đà, tốt đẹp cho đến ngày chúng ta từ giã cõi đời.

Theo Lời Kinh Thánh dạy, tình yêu là điều cao trọng và quý giá vô cùng. Tình yêu cao quý vì do Đức Chúa Trời tạo dựng. Đúng ra, Đức Chúa Trời là nguồn của tình yêu, Kinh Thánh dạy rằng Ngài chính là tình yêu. Không những thế, Đức Chúa Trời đã tạo dựng con người vì tình yêu, Chúa Cứu Thế hy sinh mạng sống, để ban cho chúng ta sự cứu rỗi đời đời cũng vì tình yêu. Đạo của Chúa là Đạo của tình yêu. Kinh Thánh là quyển sách của tình yêu, và hai giới răn lớn mà Chúa truyền cho chúng ta và trông mong chúng ta tuân hành cũng liên quan đến tình yêu. Hai giới răn đó là: (1) Ngươi hãy hết lòng hết linh hồn, hết ý mà kính yêu Chúa là Đức Chúa Trời ngươi và (2) Ngươi hãy yêu người như chính thân mình.

Trong đời này, chúng ta làm gì, sống ở đâu không quan trọng bằng sự kiện đời sống chúng ta có tình yêu hay không, chúng ta có sống trong yêu thương với mọi người hay không. Tình yêu quan trọng vì không có tình yêu chúng ta không thể sống được. Bây giờ chúng tôi xin trở lại đề tài tình yêu trong hôn nhân của những người đã lớn tuổi, và làm thế nào để giữ cho tình yêu đó còn mãi. Đức Chúa Trời thiết lập hôn nhân vì Ngài muốn con người được hạnh phúc chứ không phải để con người đày đọa nhau hay chịu đựng nhau suốt cả đời. Nhưng làm sao để vợ chồng thật sự mang lại hạnh phúc cho nhau? Làm sao để vợ chồng ngày càng thương nhau chứ đừng chán nhau và gieo đau khổ cho nhau? Thật ra, những đôi bạn trẻ mà yêu nhau nhiều hoặc những vợ chồng mới cưới yêu nhau nhiều, điều đó không có gì đáng ngạc nhiên, họ yêu nhau như thế vì họ chưa biết hết những khuyết điểm, những tật xấu của nhau. Ngược lại những vợ chồng đã sống với nhau, 20, 30, 50 năm, đã biết rõ nhau, đã qua nhiều thăng trầm trong đời mà vẫn còn yêu nhau, tình yêu đó mới đáng quý, đó mới thật là tình yêu. Nhưng làm sao có được tình yêu chân thật bền bỉ đó? Bí quyết là chúng ta cần nhờ vào sức của Chúa, cần làm theo Lời Chúa dạy.

Trước hết chúng ta cần tiếp nhận tình yêu của Chúa cho chính mình, sau đó chúng ta cần có sức của Chúa để làm theo lời Chúa phán dạy. Để vợ chồng thuận hòa, yêu thương lâu bền và có một hôn nhân hạnh phúc, chúng ta không cần phải xem tướng, xem bói, không cần coi tuổi, cũng không cần phải môn đăng hộ đối, giàu có, danh tiếng, v.v… Không, chúng ta chỉ cần một điều, đó là thực hành lời Chúa dạy trong bổn phận vợ chồng. Mạng lệnh Chúa dành cho các ông chồng là: “Chồng phải yêu vợ như Chúa yêu hội thánh, hy sinh cho hội thánh… và: chồng phải yêu vợ như chính thân mình” (Ê-phê-sô 5:25,28). Nếu một gia đình có người chồng yêu vợ như chính thân mình và yêu bằng tình yêu hy sinh, gia đình đó sẽ hạnh phúc. Chồng yêu vợ như Chúa yêu Hội Thánh cũng có nghĩa là yêu cho đến cuối cùng. Kinh Thánh dạy: Ngài đã yêu kẻ thuộc về mình trong thế gian thì cứ yêu cho đến cuối cùng. Chồng phải yêu thương vợ cho đến ngày cuối cùng của cuộc đời, chứ không phải chỉ yêu khi vợ còn trẻ đẹp, khoẻ mạnh. Có nhiều ông chồng khi thấy vợ bắt đầu xuống sắc, có vẻ héo úa là bắt đầu chán và muốn đi tìm người trẻ hơn. Thưa quý vị, không có gì tàn ác hơn, tệ bạc hơn là những ông chồng làm như vậy. Vợ chồng đã cùng hưởng những ngày vui vẻ, trẻ trung với nhau thì cũng phải chia xẻ với nhau những ngày già nua, bệnh hoạn. Đó mới là người trưởng thành và thủy chung.

Bây giờ mời quý vị nghe Lời Chúa truyền cho các bà vợ: “Vợ phải vâng phục chồng như vâng phục Chúa, … vợ phải phục dưới quyền chồng trong mọi sự” (Ê-phê-sô 5:22, 24). Đây là một mạng lệnh khó chấp nhận và khó vâng theo, nhưng nếu muốn gia đình êm ấm và hạnh phúc, chúng ta không có bí quyết nào khác. Người phụ nữ chúng ta hầu hết đều yêu chồng và ít đổi trắng thay đen, trừ những trường hợp ngoại lệ, nhưng các bà thường có cái khuyết điểm là muốn lấn quyền chồng. Chúa biết điều đó nên Ngài không bảo các bà phải yêu chồng mà là phải vâng phục chồng. Nếu một người vợ thật sự yêu chồng, sẽ tôn kính chồng và sẵn sàng ở dưới sự bảo vệ và hướng dẫn của chồng.

Thật ra nếu các ông bớt ích kỷ, bớt đòi hỏi, không độc tài khó khăn với vợ thì các bà sẵn sàng vâng phục. Tương tự như thế, nếu các bà không xem thường chồng hay lấn quyền chồng, không làm khôn với chồng nhưng tôn trọng, kính phục thì các ông sẽ sẵn sàng yêu thương. Sứ đồ Phao-lô tóm tắt bí quyết cho hạnh phúc gia đình trong một câu ngắn gọn như sau: “Thế thì, mỗi người trong anh em phải yêu vợ như mình, còn vợ thì phải kính chồng.”

Khi vợ chồng yêu nhau và kính trọng nhau, chúng ta sẽ quý nhau, không muốn làm điều gì hay nói điều gì gây tổn thương cho nhau. Có ông chồng kia sống với vợ được gần năm mươi năm. Một ngày nọ, ông bị đau nặng, nằm mê man trong nhà thương. Mấy ngày sau khi tỉnh lại, thấy vợ ngồi bên cạnh giường, ông nói: bà lúc nào cũng ở bên cạnh tôi, mấy năm trước khi tôi bị xe tông cũng có bà, khi nhà mình bị cháy, rồi khi con chết cũng có bà, bây giờ tôi nằm trong nhà thương mở mắt ra là cũng thấy bà. Bà vợ tưởng chồng sẽ nói: Cảm ơn bà luôn luôn ở bên cạnh, nâng đỡ tôi trong mọi khó khăn, nhưng trái lại, ông nói: bà là cái họa cho tôi bà biết không! Thật là một lời nói tàn nhẫn và vô ơn. Nhiều người có người vợ người chồng rất tốt mà không biết quý, trái lại cứ nhìn thấy khuyết điểm của người đó rồi phàn nàn trách móc. Là con người bất toàn, chúng ta ai cũng có khuyết điểm và lỗi lầm, nhưng yêu thương nhau, chúng ta không nên chú ý hoặc ghi nhớ mãi những lỗi lầm đó. Mặt khác, một người dù bất toàn đến đâu cũng có ưu điểm và điều tốt. Chúng ta nên để ý những ưu điểm của nhau để cảm tạ Chúa và cảm ơn nhau.

Chúng tôi xin đề nghị quý vị là những người lập gia đình đã lâu, nhân ngày Valentine này, hãy làm một điều đặc biệt cho nhau, thay vì tặng hoa, nữ trang hay tặng quà, chúng ta hãy ôn lại, nhớ lại những điều tốt người bạn đời đã làm cho mình, hoặc những ưu điểm của người đó. Chúng ta viết những điều đó ra một mảnh giấy hay tấm thiệp, rồi tặng cho nhau và cảm ơn nhau. Chúng ta sẽ thấy tình cảm vợ chồng dành cho nhau được tốt đẹp, đậm đà hơn. Vợ chồng cần yêu thương nhau, quý trọng nhau hôm nay, vì một ngày kia, và ngày đó chắc chắn sẽ đến, chúng ta sẽ phải vĩnh viễn chia tay nhau trên cõi đời này.

Minh Nguyên
Chương Trình Phát Thanh Tin Lành