Một trong số những bạn khôn ngoan nhất của tôi, là một bạn thời đại học, trở thành Cơ Đốc nhân trong khi theo học đại học của bang. Anh tốt nghiệp danh dự và tiếp tục theo học tại một chủng viện danh tiếng. Anh làm mục sư phục vụ một Hội Thánh nhỏ vài năm rồi đáp lời kêu gọi sang một Hội Thánh nhỏ khác, xa gia đình bạn hữu.

READ: Genesis 12:1-9

The Lord had said to Abram, “Get out of your country, from your family and from your father’s house, to a land that I will show you.” —Genesis 12:1

One of the smartest people I know is a college friend who became a Christian while studying at a state university. He graduated with honors and went on to study at a respected seminary. He served a small church as pastor for several years and then accepted a call to another small church far from family and friends. After 12 years at that church, he sensed that the congregation needed new leadership, so he stepped down. He hadn’t been offered a job at a bigger church or a teaching position at a college or seminary. In fact, he didn’t even have another job. He just knew that God was leading him in a different direction, so he followed.

When we discussed it, my friend said, “A lot of people talk about being called to something, but I don’t hear much about being called from something.”

In many ways, my friend’s obedience was like that of Israel’s patriarch Abraham, who went out, not knowing where God was leading (Heb. 11:8-10). Difficulties like famine (Gen. 12:10), fear (vv.11-20), and family disputes (13:8) gave reason for doubt, but Abraham persevered and because of his faith God counted him as righteous (Gal. 3:6).

A life of obedience may not be easy, but it will be blessed (Luke 11:28). —Julie Ackerman Link

As Abraham went out,

Not knowing where he was going;

Now, Lord, keep me from doubt,

To go the way You are showing. —Hess

You don’t need to know where you’re going if you know God is leading.

BẢN DỊCH TIẾNG VIỆT

Được Kêu Gọi Ra Khỏi

Đọc: Sáng Thế Ký 12:1-9

Đức Giê-hô-va phán với Áp-ra-ham, “Hãy ra khỏi quê hương, bà con thân tộc và nhà cha của ngươi, để đi đến vùng đất Ta sẽ chỉ cho.”  – Sáng Thế Ký 12:1

 

Một trong số những bạn khôn ngoan nhất của tôi, là một bạn thời đại học, trở thành Cơ Đốc nhân trong khi theo học đại học của bang. Anh tốt nghiệp danh dự và tiếp tục theo học tại một chủng viện danh tiếng. Anh làm mục sư phục vụ một Hội Thánh nhỏ vài năm rồi đáp lời kêu gọi sang một Hội Thánh nhỏ khác, xa gia đình bạn hữu. Sau 12 năm ở Hội Thánh đó, anh cảm thấy hội chúng cần người lãnh đạo khác, nên anh bước ra. Anh chưa từng có việc làm ở hội thánh lớn hơn, hoặc có chân dạy đại học hay chủng viện. Thật ra, anh chẳng có việc làm nào khác. Anh chỉ biết Đức Chúa Trời đang dẫn dắt anh sang một hướng mới, vì vậy anh cứ đi theo. Khi bàn về việc này, bạn tôi nói, “Nhiều người nói được kêu gọi làm gì đó, nhưng tôi thì không được nghe nhiều về việc từ bỏ một điều gì.”  Trên nhiều phương diện, sự tuân phục của bạn tôi, giống như tộc trưởng Áp-ra-ham của Ít-ra-ên, là người ra đi mà không biết Đức Chúa Trời dẫn mình đi đâu (Hê-bơ-rơ 11:8-10). Những gian khổ như đói kém (Sáng Thế Ký 12:10), sợ hãi (c.11-20), và tranh chấp gia tộc (13:8) là lý do khiến nghi ngờ, nhưng Áp-ra-ham vẫn kiên trì và do đức tin, ông được Đức Chúa Trời kể là công chính (Ga-la-ti 3:6)  Sống vâng phục có thể không dễ, nhưng sẽ được phước (Lu-ca 11:28). – Julie Ackerman Link

Bạn không cần biết mình đi đâu,  nếu biết Đức Chúa Trời đang dẫn dắt.

 

 

 

Mọi bài vở cộng tác và góp ý xin gửi về info@nguonhyvong.com