Mỗi lần bước sang năm mới, có lẽ quý vị cũng như chúng tôi, hăng hái, thích thú trước những dự tính tốt đẹp cho năm mới nhưng cũng không khỏi hối tiếc về một điều nào đó trong năm cũ. Có những điều không nên làm mà chúng ta đã làm và có những điều đáng làm, nên làm nhưng chúng ta đã không làm và không còn cơ hội để làm nữa. Nếu dừng lại suy nghĩ chúng ta thấy đời sống chỉ là những ngày, tháng, năm kết hợp lại.
Những ngày, tháng, năm đó được gọi chung là thời gian. Ðời sống chính là thì giờ, là thời gian. Khi nói đến thời gian là nói đến ba giai đoạn: những ngày đã qua, những ngày đang có trước mắt và những ngày sẽ đến, tức là quá khứ, hiện tại và tương lai. Cuộc đời người nào cũng có quá khứ, hiện tại và tương lai. Chúng ta có thể ôn lại quá khứ, dự tính cho tương lai, nhưng sống thì chúng ta chỉ có thể sống trong hiện tại. Chúng ta cần thấy rõ điều đó để không phí phạm những năm tháng mà Ðức Chúa Trời ban cho cuộc đời chúng ta, cũng không đem lại thiệt hại, đau buồn cho chính mình và người chung quanh.
Chúng tôi nói điều đó vì nhiều khi chúng ta không sống với hiện tại mà cứ sống trong quá khứ là những điều không còn nữa hoặc sống mơ mộng những điều của tương lai là điều ta chưa nắm chắc trong tay. Những người có một quá khứ huy hoàng thường hay sống trong quá khứ thay vì đối diện với hiện tại. Họ sống giống như mình vẫn còn những tước vị, uy quyền, danh tiếng của những ngày tháng cũ. Có người biết hiện tại mình đã mất hết những điều đó nhưng thường muốn nhắc lại quá khứ để cảm thấy sung sướng, hãnh diện, nhưng sâu kín trong lòng là tiếc nuối và đau buồn. Những người sống trong quá khứ gây thiệt hại cho chính mình, vì đã dừng lại bên lề cuộc sống, đánh mất những ngày tốt đẹp của hiện tại. Không ích lợi cho chính mình mà có khi là gánh nặng cho người chung quanh.
Ngược lại với người sống trong quá khứ là những người sống trong tương lai, hay suy nghĩ quá nhiều đến tương lai và quên đi hiện tại. Chúng ta cần suy nghĩ và hoạch định cho tương lai nhưng chúng ta không thể sống trong tương lai. Người sống trong tương lai thường có hai khuynh hướng: hoặc là lo lắng hoặc là quá lạc quan đến nỗi thiếu thực tế. Những người lo lắng thì lúc nào tâm trí cũng nghĩ đến những chuyện rủi ro sẽ xảy ra. Lo không biết cuộc đời mình, gia đình mình trong tương lai sẽ như thế nào, khi về hưu mình có đủ tiền để sống hay không, khi già yếu bệnh hoạn con cái sẽ chăm sóc hay bỏ bê, v.v… Nhiều người chưa đau nhưng cứ nghĩ đến ngày mình đau ốm, chưa già nhưng cứ lo lắng cho tuổi già. Cũng có người không lo lắng cho tương lai nhưng sống trong tương lai bằng cách xem những điều mình dự phóng, mong ước như là những điều đã có trong tay. Ví dụ như mới có việc làm nhưng nghĩ là mình thong thả rồi, nên mua sắm đủ thứ; hoặc mới ra làm ăn nhưng tin là mình sẽ thành công nên mua nhà, mua xe, v.v… Chưa đỗ đạt, chưa có bằng cấp trong tay nhưng nói và làm như là mình đã có những điều đó trong tay, như người xưa đã nói: “Chưa đỗ ông Nghè đã đe hàng tổng.”
Thật ra, chúng ta cần nhìn lại quá khứ để học hỏi, rút kinh nghiệm, và cần hoạch định, dự tính cho tương lai nhưng chúng ta chỉ có thể sống trong hiện tại mà thôi. Chúng ta “sống trong hiện tại” chứ không phải là “sống cho hiện tại.” Ðây là hai điều khác nhau. Người sống trong hiện tại là người thực tế, khôn ngoan; còn người sống cho hiện tại là người không có mục đích cho cuộc đời, nhưng chỉ sống cho những đòi hỏi thấp hèn, tạm bợ. Lời Chúa dạy bao giờ cũng là kim chỉ nam cho đời sống vì thế kính mời quý vị cùng nhìn vào Thánh Kinh xem Chúa dạy chúng ta cần có thái độ như thế nào đối với quá khứ, hiện tại và tương lai. Sứ đồ Phao-lô viết:
Tôi cứ làm một điều: quên lửng sự ở đằng sau, mà bươn theo sự ở đằng trước, tôi nhắm mục đích mà chạy (Phi-líp 3:14)
Một bản Kinh Thánh khác dịch những câu này như sau:
Tôi chỉ chú ý đến một điều là quên đi chặng đường đã qua, để lao mình về phía trước, tôi chạy thẳng tới đích để chiếm được phần thưởng từ trời cao
Chúng ta cần noi gương sứ đồ Phao-lô, quên đi những điều đã xảy ra trong quá khứ mà hướng về tương lai. Chúng ta cần quên những thành công trong quá khứ để không kiêu ngạo về những thành quả của mình. Chúng ta cũng cần quên những thất bại trong quá khứ để không mất lòng tin ở tương lai, không mất tin cậy vào tình yêu và quyền năng của Chúa. Như vậy, đối với quá khứ chúng ta cần ngả mũ chào và quên đi, còn đối với tương lai, chúng ta cần có thái độ như thế nào?
Chúa Cứu Thế Giê-xu dạy:
Trong vòng các ngươi có ai lo lắng mà làm cho đời mình dài thêm một khắc không? Chớ lo lắng chi về ngày mai, vì ngày mai sẽ lo về việc ngày mai. Sự khó nhọc ngày nào đủ cho ngày ấy (Ma-thi-ơ 6:27, 34)
Sứ đồ Gia-cơ cũng viết:
Ngày mai sẽ ra thế nào, anh em chẳng biết! (Gia-cơ 4:14a)
Ngày mai nằm trong tay Chúa, chúng ta không phải trả lời với Chúa về ngày mai, nhưng chúng ta có trách nhiệm về ngày hôm nay, vì vậy hãy nhờ Chúa, đừng lo lắng cho ngày mai nhưng sống cách khôn ngoan tốt đẹp trong những ngày tháng Chúa ban cho chúng ta trong hiện tại. Mỗi chúng ta đều có 24 giờ đồng hồ trong một ngày, nhưng có người làm được nhiều việc, có người không làm gì cả. Có người làm nhiều điều ích lợi cho mình và người chung quanh nhưng cũng có người chỉ làm những gì ích lợi cho mình và không nghĩ gì đến người khác. Có lẽ chúng ta đều đã thấy, khi một người nằm xuống, những gì người đó làm cho mình thường không còn, nhưng chỉ những gì người đó làm cho Chúa và cho tha nhân mới còn lại lâu dài. Xin Chúa giúp chúng ta biết sử dụng ngày tháng trong cuộc đời cách khôn ngoan để đến cuối ngày, cuối năm cũng như đến cuối cuộc đời chúng ta không có gì phải hối tiếc.
Thánh Kinh cho chúng ta nhiều nguyên tắc để sống khôn ngoan. Hai nguyên tắc lớn hơn hết là:
Hãy hết lòng, hết linh hồn, hết ý mà kính mến Chúa là Ðức Chúa Trời ngươi và hãy yêu người lân cận như mình (Ma-thi-ơ 22:37-39) Chúa cũng dạy:
Kẻ nào chẳng yêu anh em mình thấy thì không thể yêu Ðức Chúa Trời mình chẳng thấy được (I Giăng 4:20b)
Vì thế nguyên tắc chính yếu để sống khôn ngoan là sống yêu thương. Sống yêu thương không phải là chúng ta phải làm điều gì lớn lao, như hy sinh thân mình, hy sinh gia tài, sự nghiệp cho người khác, nhưng là trong đời sống mỗi ngày, làm những điều nhỏ nhặt, tế nhị cho người chung quanh để khiến cho đời sống người đó dễ chịu hơn, thoải mái và vui vẻ hơn. Chúng tôi nghiệm thấy rằng có những điều thật nhỏ, chúng ta thấy như không quan trọng, không có ý nghĩa gì bao nhiêu, nhưng khi chúng ta dành thì giờ làm nhhững điều đó để bày tỏ lòng thương yêu của chúng ta với một người nào, người đó sẽ cảm kích và vui mừng sâu xa. Nhiều khi điều chúng ta cần làm chỉ tốn một chút giấy mực, một con tem và năm mười phút đồng hồ, nhưng nó có thể đem lại an ủi, khích lệ thật là lớn lao. Chúng ta ai cũng có những lá thư cần viết, những thiệp cảm ơn cần gởi, những người cần gọi điện thoại hỏi thăm, nhưng vì bận rộn chúng ta đã để những điều đó qua một bên. Chung quanh chúng ta có những người đang sống trong đau khổ cần chúng ta gởi đến một lời an ủi, cảm thông; có người đang buồn chán hay cô đơn cần chúng ta có lời thăm hỏi khích lệ. Có người đang đứng trước một quyết định quan trọng, cần chúng ta góp lời cầu nguyện xin Chúa hướng dẫn. Khi chúng ta làm những điều nhỏ nhưng thật cần thiết đó là chúng ta sống khôn ngoan. Trong gia đình, có lẽ người vợ, người chồng của chúng ta đang khao khát trông chờ chúng ta biểu lộ tình thương yêu qua hành động cụ thể; hãy nói, hay làm một điều gì để người đó cảm nhận được tình thương của chúng ta. Nhiều khi chỉ một cử chỉ yêu thương trìu mến, một lời nói ngọt ngào, một sự giúp đỡ nhỏ nhặt trong nhà, trong bếp, người thân yêu của ta sẽ quên đi hết bao mệt nhọc buồn lo trong lòng. Cha mẹ chúng ta, con cái chúng ta đang trông chờ được chúng ta quan tâm, lắng nghe để có thể nói lên những điều chất chứa trong lòng; chúng ta chỉ cần bớt đi một buổi xem ti-vi, bớt một buổi tối làm việc bên computer, bên máy may hay bất cứ một công việc nào, là có thể dành thì giờ và đem lại niềm vui cho người thân yêu. Sống trong yêu thương là mỗi ngày tiếp tục quan tâm, chăm sóc và làm những điều nhỏ nhặt, tế nhị cho người khác. Khi điều ta làm mang lại niềm vui và an ủi cho người khác, chính chúng ta cũng được vui. Khi mọi người quanh ta có tấm lòng nhẹ nhàng, vui thỏa, chúng ta sẽ bớt đi những va chạm làm tổn thương nhau, tinh thần chúng ta bớt căng thẳng, đời sống sẽ nhẹ nhàng và ý nghĩa biết bao. Có người đã nói, một hành động yêu thương dù nhỏ đến đâu cũng có thể mang lại những kết quả tốt đẹp lâu dài mà chúng ta không ngờ. Ước mong trong năm mới này, với tình yêu của Chúa tràn đầy trong lòng, chúng ta sẽ lấp đầy những ngày tháng trong cuộc đời mình bằng những việc làm và lời nói yêu thương đối với người chung quanh.
Thánh Kinh dạy:
Hãy ở với nhau cách nhân từ, đầy dẫy lòng thương xót, tha thứ nhau như
Ðức Chúa Trời đã tha thứ anh em trong Chúa Cứu Thế vậy (Thư Ê-phê-sô 4:32) Cầu xin Ðức Chúa Trời giúp chúng ta sống khôn ngoan, yêu thương trong những ngày tháng Chúa ban cho cuộc đời chúng ta.
Minh Nguyên
Chương Trình Phát Thanh Tin Lành
PO Box 2468
Fullerton, California 92837
Tel: (714) 533-2278
Mọi bài vở cộng tác và góp ý xin gửi về info@nguonhyvong.com