What is more exciting and exhilarating than falling in love? Is there anything?
Sadly, though, many of us have learned that it’s just as easy to fall out of love as it was to fall into it. And while finding love and affection is one of our greatest personal needs, why is it that so few seem to stay in love?
Falling in love can be the start of a loving relationship, but lasting relationships don’t just happen; they grow. In many ways nurturing a relationship is like tending a garden. Neglect it and it dies. Constant care and cultivation – including the following suggestions – are needed to keep love alive and growing.
Love is being there. One of the chief ingredients of love is to give another person your presence. Without presence, as Dr. David Augsburger says, love receives an invitation to die.
Presence is not only spending physical time with another person but also giving him or her your undivided attention when you are with them. It includes being sensitive to his/her feelings and aware of his/her needs. It means not only hearing with your ears but, much more so, hearing with your heart.
For instance, recently I visited with a friend who spent the entire time talking about his interests and concerns. I tried to share some of my interests, too, but felt as if my words fell on deaf ears. There was no experiencing of mutual presence – the basis for all meaningful relationships including friendships.
Love is understanding. Most behavior is caused or motivated. Once we understand this, we can be much more accepting and loving. For example, one father I know was having difficulty with one of his two children. One was the “perfect” child, the other constantly rebelling.
“Is one of your children a favorite?” I asked the father. With a tinge of embarrassment he admitted the “good” child was. “Do you think this could be the cause of your difficult son’s negative behavior?” I asked again. The answer was obvious.
Loving relationships don’t just happen: they grow. Much negative behavior in adults as well as children is caused by not feeling adequately loved. This may have its roots in present relationships or from unmet childhood needs. Either way, when people are acting negatively or yelling, they are hurting and, in a way, however clumsily, are yelling for help. If we can see this and take the time to understand the real cause behind their behavior instead of taking it personally and yelling back, we can go a long way in strengthening our love relationships.
Love is accepting responsibility. Most of us bring the excess baggage of unresolved issues from the past into our close relationships. For example, the man who didn’t get along with his mother and is still angry at her, will inevitably take out his hostility on his wife and family. Or the woman who felt mistreated by her father or some other significant male and is distrustful of men will take out her hurt and anger on her husband, and so on.
If we desire to stay in love, it is imperative that each of us accepts the responsibility for resolving our inner conflicts that cause dissension in our present relationships. We were not responsible for our upbringing but we are now totally responsible for what we do about resolving any negative effects our past had on us.
Love is more than sex. Love is much more than a physical relationship. It is also an emotional relationship. The man who ignores the emotional needs of his wife and expects to receive a warm response in bed is inviting frustration. Women are not machines to be turned on at will. Sex starts in the kitchen at six, not in the bedroom at nine. A long-lasting physical relationship is the result of an ongoing healthy emotional relationship.
On the other hand, the wife who no longer shows any interest in her husband’s life outside the home feels totally shocked when she discovers that one of the younger women at the office has. Many men (and women too) who get involved in extra-marital activity, don’t do it so much for sexual reasons but for companionship–someone who will listen to them and make them feel important and appreciated.
Love is romance. I read about one woman who had been married for 25 years. She was in her front yard when the newlywed man from across the street arrived home from work. His wife rushed out the door to greet him and they stood embracing for a long time.
The observer got the message. When her husband came home that evening she did likewise. The rewards of all such romantic gestures are well worth the effort. And men, don’t forget that our ladies love a rose from time to time and other “little things” that make them feel loved and important. A good tip for keeping romance alive, as one person suggested, is to have an affair – with your wife?
Love is a commitment. Love that lasts is a commitment of one imperfect person to another imperfect person. It means that no matter what, I am committed to you and to your growth. I will be what you need me to be – not necessarily what you want me to be. If you need me to be loving and affectionate, I will be loving and affectionate. Or, if for your growth you need me to be tough and firm, I will be tough and firm. Within the bounds of my own imperfections I will always strive to do and be what is best for your growth.
True love is a commitment of one imperfect person to another imperfect person.
This kind of commitment means that one will not try to manipulate the other person to get his or her own way, but will at all times maintain gut-level, open and honest communication. It isn’t easy, but it is the way of love.
Love is spiritual. Love is not only physical and emotional, it is also spiritual. For instance, sociologist Steven Nock of the University of Virginia, studied the link between religion (the spiritual) and the family. He concluded that couples who attend church regularly are 42 percent more likely to be still married for the first time than couples who don’t go to church.
However, it’s more than just going to church that makes a marriage happy. It’s commitment that make the difference. Those truly committed to their spiritual faith are 23 percent more likely to have a “very happy” marriage than couples who don’t go to church.
The point is when we respond to God’s love, he gives us “a spirit of power, love, and self-discipline”1 – all essential for cultivating loving relationships.
So, if you don’t attend church regularly, why not start this week. Find a church where love, friendship, and affection are expressed. This, too, can help to greatly enrich your love life.
Nghệ Thuật Trong Tình Yêu
Điều gì thú vị hơn và phấn khởi hơn khi đâm ra yêu ai? Có điều gì không?
Dù vậy, thật buồn, nhiều người trong chúng ta biết rằng đâm ra yêu ai dễ dàng như bỏ yêu ai. Và trong lúc tìm thấy tình yêu và sự ân cần là một trong những nhu cầu riêng tư lớn nhất của chúng ta, vậy thì tại sao qúa ít người dường như ở trong tâm trạng yêu?
Ngã yêu ai có thể là điểm khởi đầu của một mối quan hệ yêu đương, nhưng những quan hệ kéo dài không chỉ xảy ra: chúng cần phát triển. Trong nhiều cách nuôi dưỡng một mối quan hệ giống như chăm nom khu vườn. Lãng quên nó, thì nó chết. Chăm sóc và nuôi dưỡng thường xuyên, bao gồm những gợi ý sau là cần thiết giữ cho tình yêu sống động và phát triển.
Yêu là hiện diện ở đó. Một trong những yếu tố chính của tình yêu là cho một người khác sự hiện diện của bạn. Như Tiến sĩ Augsburger nói, không có sự hiện diện, thì c yêu nhận lời mời chết mòn.
Sự hiện diện không chỉ là dành thì giờ về thể xác mà còn cho anh ta hoặc cô ta sự chú ý nguyên vẹn của bạn khi bạn có ở đó. Điều đó kể cả sự nhạy cảm những cảm xúc của anh ta / của cô ta và biết được những nhu cầu của anh ta / của cô ta. Điều đó có nghĩa không những nghe bằng đôi tai của bạn, mà nhiều hơn thế nữa là nghe bằng trái tim của bạn.
Ví dụ như, gần đây tôi viếng thăm một người bạn đa dành hết thời gian nói chuyện về những sở thích và quan tâm của anh ta. Tôi cũng cố chia xẻ vài sở thích của tôi, nhưng cảm thấy dường những lời của tôi rơi nhằm vào đôi tai điếc. Không có kinh nghiệm về sự hiện diện lẫn nhau – nền tảng cho tất cả những mối quan hệ quan trọng kể cả tình bạn.
Yêu là hiểu. Hầu hết hành vi được gây nên hoặc được thúc đẩy. Một khi chúng ta hiểu điều này, chúng ta có thể chấp nhận và yêu thương nhiều hơn. Ví dụ như, một người cha mà tôi biết có trở ngại với một trong hai đứa con của ông. Một đứa thì “hoàn thiện”, đứa khác thì luôn bướng bỉnh.
Tôi hỏi người cha, “Ông thích đứa nào nhất?” Vẻ có bộ lúng túng, ông ta thừa nhận rằng đứa con “tốt”. Tôi lại hỏi, “Ông có nghĩ rằng đây là nguyên nhân gây nên hành vi tiêu cực của đứa con khó chịu của ông không?” Câu trả lời thật rõ ràng.
Những quan hệ yêu thương không chỉ xảy ra: Chúng cần phát triển. Nhiều hành vi tiêu cực trong người lớn cũng như trẻ em đều do tình trạng không được thương yêu đủ gây nên. Điều này có thể có gốc rễ trong những mối quan hệ hiện tại hoặc từ những nhu cầu thời thơ ấu không được đáp ứng. Một trong hai cách, khi người ta hành động tiêu cực hay la hét, thì họ gây tổn thương, và trong một cách dù thô kệch, thì họ đang le hét xin giúp đỡ. Nếu chúng ta có thể nhìn điều này và mất thời gian để hiểu nguyên nhân thật đằng sau hành vi của họ thay vì nhận lấy điều đo ùcách riêng tư và le hét trở lại, chúng ta có thể đi con đường dài để củng cố những quan hệ yêu thương của chúng ta.
Yêu là chấp nhận trách nhiệm. Hầu hết chúng ta mang những hành lý qúa tải về những vấn đề không được giải quyết từ qúa khứ vào những quan hệ gần gũi của chúng ta. Ví dụ như, người đàn ông đã không hợp tính với mẹ của anh ta và vẫn giận dữ với bà ta, thì sẽ không tránh khỏi trút sự thù hằn lên vợ của anh ta và gia đình. Hay một phụ nữ cảm thấy bị ngược đãi bởi ba của cô hay một người nam nào quan trọng khác và không tin tưởng đàn ông thì sẽ trút nỗi tổn thương và giận dữ lên chồng của cô và vân vân.
Nếu chúng ta mong muốn ở trong tình yêu, thì mỗi chúng ta cần phải chấp nhận trách nhiệm về việc giải quyết những mâu thuẫn bên trong lòng chúng ta điều mà gây nên mối bất đồng trong những quan hệ hiện tại của chúng ta. Chúng ta không chịu trách nhiệm về sự giáo dục của chúng ta nhưng bây giờ chúng ta hoàn toàn chịu trách nhiệm về những gì mà chúng ta làm để giải quyết những ảnh hưởng tiêu cực mà chúng ta có trong qúa khứ.
Yêu là hơn hẳn tình dục. Yêu có ý nghĩa nhiều hơn quan hệ về thể xác. Nó cũng là một quan hệ cảm xúc. Người đàn ông mà không để ý đến những nhu cầu về cảm xúc của vợ mình mà mong đợi nhận một sự đáp ứng ấm áp trên giuờng là đang mời gọi một điều thất bại. Phụ nữ không phải là những chiếc máy được điều khiển theo ý muốn. Tình dục bắt đầu trong phòng bếp lúc sáu giờ sáng, không phải trong phòng ngủ lúc chín giờ. Một quan hệ thể xác kéo dài là kết qủa của một quan hệ tình cảm lành mạnh đang phát triển.
Mặt khác, người vợ mà không còn quan tâm đến cuộc sống của chồng bên ngoài gia đình thì hoàn toàn bị sốc khi cô ta phát hiện có một trong những phụ nữ trẻ hơn nơi phòng làm việc. Nhiều người nam (cũng như nữ) mà liên quan đến hoạt động ngoài hôn nhân, đừng làm điều đo qúa nhiều vì lý do tình dục nhưng vì tình bạn – một người nào đó sẽ lắng nghe họ và làm cho họ cảm thấy quan trọng và được đánh giá cao.
Yêu là lãng mạn. Tôi đọc biết về một phụ nữ đã có gia đình được 25 năm. Cô đứng trong sân trước nhà thì người đàn ông mới cưới vợ ở bên kia đường đi làm về đến nhà. Vợ của anh ta chạy lao ra cửa để đón chào anh ta và họ đứng ôm nhau thật lâu.
Người quan sát nhận thông điệp. Khi chồng của cô trở về nhà tối hôm đó, cô cũng làm như vậy. Những phần thưởng của mọi cử chỉ lãng mạn như vậy thật xứng đanommg với nổ lực của nó. Và những người đàn ông, đừng quên rằng giới bà của chúng ta thỉnh thoảng yêu một đoá hoa hồng và những “thứ nho nhỏ” khác điều mà làm cho họ cảm thấy được yêu và quan trọng. Như một người đã gợi ý rằng một phần thưởng tốt để giữ tình yêu lãng mạn sông động là có chuyện tình – với vợ của bạn?
Yêu là một lời cam kết. Tình yêu kéo dài là một cam kết của một người không trọn vẹn với một người không trọn vẹn khác. Điều đó có nghĩa rằng dù thế nào đi nữa, tôi cam kết với bạn và sự phát triển của bạn. Tôi sẽ là điều mà bạn cần tôi trở thành – không nhất thiết những gì bạn muốn tôi trở thành. Nếu bạn cần tôi yêu thương và ân cần, thì tôi sẽ yêu thương và ân cần. Hay, nếu vì sự phát triển của bạn, bạn cần tôi cứng rắn và mạnh mẽ, thì tôi sẽ cứng rắn và mạnh mẽ. Bên trong những ràng buộc sự thiếu hụt riêng tư của tôi, tôi sẽ luôn nổ lực làm và trở thành điều tốt nhất cho sự phát triển của bạn.
Tình yêu thật là lời cam kết của một người không trọn vẹn với một người không trọn vẹn khác. Loại cam kết này có nghĩa là một người sẽ không cố gắng vận động người khác theo hướng riêng của anh ta hoặc của cô ta, nhưng sẽ luôn duy trì mức độ sâu đậm hơn, giao tiếp công khai và chân thành. Điều đó không dễ dàng, nhưng đó là cách yêu.
Yêu là thuộc về tinh thần. Tình yêu không chỉ là thể xác và tình cảm, nhưng cũng là tinh thần. Ví dụ như, xã hội gia Steven Nock của trường Đại Học Virginia, nghiên cứu sự liên kết tôn giáo (tinh thần) và gia đình. Ông kết luận rằng những cặp vợ chồng tham dự hội thánh đều đặn thì 42 % có thể lập gia đình lần đầu tiên hơn là những cặp không đi nhà thờ.
Tuy nhiên, nhiều hơn điều đó là đi nhà thờ làm cho hôn nhân hạnh phúc. Đó là cam kết làm nên sự khác nhau. Những người cam kết thật sự với đức tin thuộc linh của họ thì 23 % có một hôn nhân “rất hạnh phúc” hơn những cặp không đi nhà thờ.
Điểm chính là khi chúng ta đáp lại tình yêu của Thượng Đế, thì Ngài sẽ cho chúng ta “tâm thần mạnh mẽ, có tình yêu thương, và giè giữ” – tất cả đều là cần thiết để nuôi dưỡng những quan hệ yêu thương.
Vì vậy, nếu bạn không tham gia hội thánh thường xuyên, thì tại sao không bắt đầu tuần này. Hãy tìm một nhà thờ nơi mà bạn có thể bộc lộ tình yêu thương, tình bạn, và tình âu yếm. Điều này cũng có thể giúp đỡ rất nhiều để làm cho đời sống yêu thương của bạn dồi dào.
Dick Innes