Wings Like A Dove
Read:Psalm 55:4-22
Oh, that I had wings like a dove! I would fly away and be at rest. – Psalm 55:6

David sighed, “Oh, that I had wings like a dove! I would fly away and be at rest” (Ps. 55:6). As for me, I’d build a cabin in the Sawtooths, or take a permanent post in a fire-lookout tower. When life weighs on me, I too yearn to fly away and be at rest.

David wrote freely about his circumstances: Violence, oppression, and strife surrounded him on all sides, stirred up by the disloyalty of an old friend (55:8-14). Fear and terror, pain and trembling, anxiety and restlessness overwhelmed him (vv.4-5). Is it any wonder he longed to fly away?
But escape was impossible. He could not evade his lot. He could only give his circumstances to God: “As for me, I will call upon God, and the Lord shall save me. Evening and morning and at noon I will pray, and cry aloud, and He shall hear my voice” (vv.16-17).

Whatever our circumstances a burdensome ministry, a difficult marriage, joblessness, or a deep loneliness we can give them to God. He has lifted the burden of our sins; will He not lift the weight of our sorrows? We have trusted Him with our eternal souls; can we not entrust our present circumstances to Him? “Cast your burden on the Lord, and He shall sustain you” (55:22). – David Roper

Are you ever burdened with a load of care?
Does the cross seem heavy you are called to bear?
Count your many blessings, every doubt will fly,
And you will be singing as the days go by. – Oatman

Cánh Như Bồ Câu

Đọc:Thi Thiên 55:4-22
Ôi, ước gì tôi có đôi cánh như bồ câu! Chắc tôi sẽ bay đi để được yên nghỉ. – Thi Thiên 55:6

Đa-vít than, “Ôi, ước gì tôi có đôi cánh như bồ câu! Chắc tôi sẽ bay đi để được yên nghỉ” Về phần tôi, tôi sẽ dựng một túp lều trong vùng Sawtooths, hoặc ở luôn trong tháp canh hỏa hoạn. Khi cuộc sống đè nặng trên mình, tôi cũng ao ước bay xa và được yên nghỉ.

Đa-vít hoàn toàn tự do viết về hoàn cảnh của mình: Bạo lực, áp bức, và xung đột vây ông tứ phía, khởi động bởi lòng bất trung của một bạn cũ (55:8-14). Sợ hãi cùng kinh khiếp, đớn đau và run rẩy, lo lắng và bất an chiếm ngự ông (c.4-5). Có gì lạ, ông khao khát bay xa trong hoàn cảnh đó?

Nhưng chạy trốn thì không thể được. Ông không thể thoát khỏi số phận mình. Ông chỉ có thể trao hoàn cảnh mình cho Đức Chúa Trời: “Về phần tôi, tôi sẽ kêu cầu cùng Đức Chúa Trời, và Đức Giê-hô-va sẽ cứu tôi. Chiều, sáng và trưa, tôi sẽ kêu cầu, sẽ rên siết và Ngài sẽ nghe tiếng tôi” (c.16-17).

Dù gặp hoàn cảnh nào chức vụ nặng nề, hôn nhân rắc rối, thất nghiệp, hoặc cô đơn sâu xa chúng ta đều có thể trao hết cho Chúa. Ngài từng cất gánh nặng tội lỗi chúng ta; há Ngài chẳng sẽ dở luôn gánh nặng sầu muộn của chúng ta sao? Chúng ta đã phó thác cho Ngài linh hồn đời đời của mình; chúng ta há không thể giao trọn cho Ngài hoàn cảnh hiện tại sao? “Hãy trao gánh nặng ngươi cho Đức Giê-hô-va, thì Ngài sẽ nâng đỡ ngươi” (55:22). – David Roper

Because God cares about us, we can leave our cares with Him.
Vì cớ Đức Chúa Trời quan tâm, chúng ta có thể trao lo lắng mình cho Ngài.

 

 
Mọi bài vở cộng tác và góp ý xin gửi về [email protected]
ww