Children want things now: “But I want dessert now!” “Are we there yet?” “Now can we open our presents?” In contrast, as we get older we learn to wait. Medical students wait through training. Parents wait in hopes that the prodigal will return. We wait for what is worth waiting for, and in the process we learn patience.
Our Daily Bread is hosted by Les Lamborn
http://cdn.rbc.org/odb/2011/05/odb-05-14-11.mp3
READ: Psalm 130
I wait for the Lord, my soul waits, and in His Word I do hope. —Psalm 130:5
Children want things now: “But I want dessert now!” “Are we there yet?” “Now can we open our presents?” In contrast, as we get older we learn to wait. Medical students wait through training. Parents wait in hopes that the prodigal will return. We wait for what is worth waiting for, and in the process we learn patience.
God, who is timeless, requires of us a mature faith that may involve delays that seem like trials. Patience is one sign of that maturity, a quality that can develop only through the passing of time.
Many prayers in the Bible come out of the act of waiting. Jacob waited 7 years for a wife and then worked 7 more after being tricked by her father (Gen. 29:15-20). The Israelites waited 4 centuries for deliverance; Moses waited 4 decades for the call to lead them, then 4 more decades for a Promised Land he would not enter.
“My soul waits for the Lord more than watchmen wait for the morning,” wrote the psalmist (Ps. 130:6 NIV). The picture comes to mind of a watchman counting the minutes for his shift to be over.
I pray for the patience to endure times of trial, to keep anticipating, keep hoping, keep believing. I pray for patience to be patient. —Philip Yancey
Those who wait on the Lord shall renew their strength; they shall mount up with wings like eagles, they shall run and not be weary, they shall walk and not faint. —Isaiah 40:31
God seldom does great things in a hurry.
VIETNAMESE TRANSLATION:
Kiên Nhẫn Để Kiên Nhẫn
Đọc: Thi Thiên 130:1-8
Trẻ con muốn mọi sự có liền: “Nhưng con muốn món tráng miệng ngay bây giờ!” Mình tới nơi chưa?” “Mình mở quà ngay được không?” Ngược lại, khi lớn lên, chúng ta học biết chờ đợi. Sinh viên y khoa chờ đợi qua đào tạo. Cha mẹ chờ đợi hi vọng con hoang đàng quay về. Chúng ta chờ điều đáng chờ, và trong quá trình đó, chúng ta học tập kiên nhẫn. Đức Chúa Trời là Đấng vượt thời gian, đòi hỏi nơi chúng ta một đức tin trung thành, bao gồm sự trì hoãn có vẻ như thử thách. Kiên nhẫn là một dấu hiệu của trưởng thành, một phẩm tính chỉ phát triển theo thời gian. Nhiều lời cầu nguyện trong Kinh Thánh xuất phát từ hành động chờ đợi. Gia-cốp chờ 7 năm để có được vợ rồi làm việc thêm 7 năm nữa sau khi bị cha vợ lừa gạt (Sáng Thế Ký 29:15-20). Dân Ít-ra-ên chờ 4 thế kỷ mới được giải phóng; Môi-se chờ 4 thập niên mới được kêu gọi lãnh đạo Ít-ra-ên, rồi thêm 4 thập niên nữa để vào Đất Hứa mà chính ông không được vào. Tác giả Thi Thiên viết, “Linh hồn tôi trông đợi Chúa như người lính canh trông đợi sáng” (Thi Thiên 130:6 niv). Hình ảnh xuất hiện trong trí, là người lính canh đếm từng phút chờ hết ca trực. Tôi cầu xin sự kiên nhẫn để chịu đựng những lúc thử thách, để tiếp tục trông đợi, tiếp tục hi vọng, tiếp tục tin. Tôi cầu xin kiên nhẫn để kiên nhẫn. – Philip Yancey
Đức Chúa Trời ít khi làm những việc lớn cách vội vã.
(Theo Nguyễn Hữu Thịnh dịch)
Mọi bài vở cộng tác và góp ý xin gửi về info@nguonhyvong.com