“Vả, không có đức tin, thì chẳng hề có thế nào ở cho đẹp ý Ngài …” (Hê-bơ-rơ 11:6)
Đức tin đối lập với lương tri một cách hăng say thì đó chính là một sự nhiệt tâm sai lầm và ích kỷ, và lương tri đối lập với đức tin chứng tỏ đó là một sự tin cậy sai lầm dùng lý luận làm căn bản cho lẽ thật. Đời sống đức tin phải đưa cả hai sự kiện nầy vào cùng một mối tương quan đứng đắn.

Lương tri và đức tin hoàn toàn khác nhau cũng như sự khác nhau giữa đời sống thiên nhiên và đời sống thuộc linh, và cũng như giữa sự ngẫu hứng và nguồn cảm hứng.  Không có một điều nào mà Chúa Jêsus Chirst đã phán thuộc về lương tri, nhưng tất cả đều có ý nghĩa của sự khải thị, và được trọn vẹn, trong khi đó lương tri luôn luôn có sự thiếu sót.  Tuy nhiên đức tin phải được thử nghiệm và thực hành trước khi nó trở nên một sự thật trong đời sống bạn.  “Chúng ta biết rằng mọi sự hiệp lại làm ích cho kẻ yêu mến Đức Chúa Trời …” (Rô-ma 8:28) như vậy mặc cho bất cứ điều gì xảy ra, quyền năng biến cải của Đức Chúa Trời trong sự dự phòng thuộc linh sẽ biến đổi một đức tin trọn vẹn trở nên một sự thật trong thực tế.  Đức tin phải luôn luôn được thực hiện qua đường lối cá nhân, bởi vì mục đích của Đức Chúa Trời là thấy được chính đức tin trọn vẹn đó trở nên có thật trong con cái Ngài.

Trong đời sống, mỗi chi tiết của sự hiểu biết tự nhiên đều có một lẽ thật Đức Chúa Trời đã tiết lộ mà nhờ đó chúng ta có thể chứng minh qua kinh nghiệm thực tế cá nhân về thể nào mà chúng ta tin Đức Chúa Trời.  Đức tin là một nguyên tắc sống động phi thường đến đỗi luôn luôn đặt Chúa Jêsus Christ ở hàng đầu.  Một đời sống đức tin sẽ nói lên, “Lạy Chúa, Chúa đã nói điều đó, và nghe dường như rất vô lý, nhưng tôi sẽ bước ra cách can đảm, tin cậy nơi Lời của Ngài” (ví dụ, xem Ma-thi-ơ 6:33).  Biến một niềm tin của lý trí trở thành thuộc sở hưũ của cá nhân chúng ta luôn luôn là một cuộc tranh đấu, chứ không phải chỉ thỉnh thoảng thôi.  Đức Chúa Trời đưa chúng ta vào một hoàn cảnh đặc biệt để dạy dỗ chúng ta về đức tin, bởi vì bản chất của đức tin là làm cho mục tiêu của đức tin trở nên có thật trong chúng ta.  Cho đến khi chúng ta biết rõ Chúa Jêsus, Đức Chúa Trời hầu như chỉ là một khái niệm đối với chúng ta, và chúng ta không thể nào có đức tin trong Ngài.  Nhưng một khi chúng ta nghe Chúa Jêsus phán, “Ai đã thấy ta, tức là đã thấy Cha” (Giăng 14:9) lập tức chúng ta nhận được một điều gì có thật, và đức tin chúng ta trở nên không giới hạn.  Đức tin có nghĩa là trọn vẹn con người đó có một tình tương giao tốt đẹp với Đức Chúa Trời xuyên qua quyền năng của Thánh Linh của Cưú Chúa Jêsus Christ. 

 The worship most acceptable to God comes from a thankful heart.  

Sự thờ phượng được Đức Chúa Trời sẵn sàng chấp nhận hơn hết, phát xuất từ lòng biết ơn. 

 


Mọi bài vở cộng tác và góp ý xin gửi về info@nguonhyvong.com