“Lạy Đức Chúa Trời về sự cứu rỗi tôi, xin chớ ẩn mặt Chúa với tôi, chớ xua đuổi kẻ tôi tớ Chúa trong khi Chúa nổi giận. Khi trước Chúa là sự tiếp trợ tôi, xin chớ lìa tôi, chớ bỏ tôi” (Thi Thiên 27:9).

Câu hỏi suy ngẫm: Có sự khác biệt nào trong việc Chúa hành xử với tuyển dân sau khi họ thờ thần tượng? Chúa muốn dạy cho dân Chúa điều gì qua việc Ngài bảo họ phải cất đồ trang sức? Bài học này nhắc nhở bạn phải ưu tiên điều gì trong cuộc sống?

Đức Chúa Trời vẫn thực hiện lời hứa cùng các tổ phụ của Ít-ra-ên về việc ban cho họ Đất Hứa. Chúa sẽ sai một thiên sứ đi trước ông Môi-se và đánh đuổi các dân tại Ca-na-an. Điều khác biệt là Ngài không đồng hành với họ giống như trong hành trình xuất Ai Cập. Chúa gọi họ là một dân cứng cổ, e trên đường đi Ngài nổi giận cùng họ và tiêu diệt họ chăng (câu 3). Chúa dặn dân chúng hãy cất đồ trang sức của họ và đợi Ngài quyết định làm gì với họ (câu 5). Việc không mang đồ trang sức bày tỏ sự hạ mình, đau buồn vì đã phạm tội nghịch cùng Chúa. Chúa dạy dân Chúa thực tập bài học đơn giản nhất, biết ăn năn thống hối sau khi phạm tội, học vâng lời Ngài từ việc rất nhỏ, và tiếp tục hy vọng nơi sự thương xót của Ngài. Đức Chúa Trời luôn thành tín, yêu thương và mở đường cho người Ít-ra-ên ngày trước cũng như Cơ Đốc nhân chúng ta ngày nay, dù nhiều lần chúng ta đã thất tín, phản bội Ngài.

Sau khi nghe lời nhận định và phán quyết của Chúa, cả dân chúng đều cư tang, từ núi Hô-rếp họ đã lột bỏ đồ trang sức. Chúa công bố tuyển dân là một dân cứng cổ khiến họ đau buồn và sợ hãi. Mặc dù họ sẽ có dư dật thức ăn, được sống trong vùng đất đượm sữa và mật nhưng lòng họ trống vắng. Sự bất an và nỗi cô đơn chiếm hữu tâm hồn, đây là nỗi sợ lớn nhất của dân Chúa. Chúa Giê-xu đã phán, “Có lời chép rằng: Người ta sống chẳng phải chỉ nhờ bánh mà thôi, song nhờ mọi lời nói ra từ miệng Đức Chúa Trời” (Ma-thi-ơ 4:4). Đức Chúa Trời nhận định thế nào về mỗi chúng ta?

Chúng ta đang lo sợ nhất điều gì? Phải chăng là nghèo đói, chiến tranh, thiên tai, dịch bệnh, các mối quan hệ đổ vỡ hay sự chết? Nhân loại bao đời vẫn bất an với những điều đó, nhưng Đức Chúa Trời tể trị trên cả mọi sự. Điều đáng sợ nhất chính là tội lỗi khiến Chúa ngoảnh mặt khỏi chúng ta như Lời Chúa phán: “Này, tay Đức Giê-hô-va chẳng trở nên ngắn mà không cứu được; tai Ngài cũng chẳng nặng nề mà không nghe được đâu. Nhưng ấy là sự gian ác các ngươi làm xa cách mình với Đức Chúa Trời, và tội lỗi các ngươi đã che khuất mặt Ngài khỏi các ngươi” (Ê-sai 59:1–2). Chúng ta phải ưu tiên giải quyết tội lỗi ngay để mối tương giao giữa chúng ta với Chúa không bị gián đoạn.

Bạn có ưu tiên giải quyết tội lỗi ngay chưa?

Cảm tạ Chúa đã luôn yêu con. Xin cho con biết ưu tiên xây dựng mối tương giao mật thiết với Ngài, có thái độ và hành động đúng đắn trước tội lỗi, hầu cho con được sống cuộc đời bình an, phước hạnh và vui thỏa với Ngài.

∗ Đọc Kinh Thánh trong ba năm: Ê-sai 55:6—56:12.

Nghe Kinh Thánh hôm nay: https://www.youtube.com/watch?v=sDufMn0sWVM&list=PLy5dD_318r0VdAQRX0oPXaDq2NF_HbZfg&index=33

Nghe Kinh Thánh trong ba năm: https://www.youtube.com/watch?v=74RPuk0F3A4&list=PLy5dD_318r0UdpJKhWyYnTDW7SH0YsOET&index=56

Nghe Kinh Thánh nhiều bản dịch:

Văn Phẩm Nguồn Sống: https://www.vpns.org/dang-hien