“Đoạn ta xem xét các công việc tay mình đã làm, và sự lao khổ mình đã chịu để làm nó; kìa, mọi điều đó là sự hư không và theo luồng gió thổi, chẳng có ích lợi gì hết dưới mặt trời” (câu 11).
Câu hỏi suy ngẫm: Khi không tìm thấy ý nghĩa cuộc đời trong sự khôn ngoan của con người, Vua Sa-lô-môn xoay qua tìm kiếm những điều gì? Ông nhận định gì về những điều này? Bạn đang tìm kiếm ý nghĩa đời mình nơi điều gì?
Khi Vua Sa-lô-môn thất bại trong việc tìm kiếm ý nghĩa đời sống qua sự khôn ngoan của con người (1:11–18), ông bèn “thử điều vui sướng và nếm sự khoái lạc” (câu 1). Ông không lao vào tìm kiếm lạc thú như một con thiêu thân để rồi hủy hoại đời sống mình, nhưng ngay khi hưởng lạc ông vẫn để “sự khôn ngoan vẫn còn dẫn dắt lòng ta” và “cầm lấy sự điên dại” với mục đích “xem thử điều gì là tốt hơn cho con loài người làm ở dưới trời trọn đời mình sống” (câu 3). Thế nhưng điều mà Vua Sa-lô-môn nhận được qua lạc thú cũng chỉ là sự hư không và trống rỗng, những giây phút vui sướng chóng qua, và điều còn lại với ông chỉ là “Cười là điên; vui sướng mà làm chi?” (câu 2).
Vua Sa-lô-môn không cổ xúy cho chủ nghĩa khổ hạnh nhưng ông muốn nói rằng khi một người tìm kiếm ý nghĩa cuộc đời qua lạc thú, người đó sẽ trở nên ích kỷ, làm mọi điều mình thích, và sự ích kỷ sẽ phá hoại niềm vui thật, làm đổ vỡ các mối quan hệ. Hơn thế nữa, mức độ vui thú sẽ suy giảm trừ khi cường độ lạc thú được tăng lên, và khi đó con người sẽ trở nên nô lệ cho lạc thú. Thật ra, sự hưởng lạc chỉ đáp ứng một phần nhỏ nhu cầu của con người và bỏ qua toàn bộ phần còn lại.
Từ bỏ lạc thú, Vua Sa-lô-môn đến với sự nghiệp và sự giàu có (câu 4–11). Ông đã thành công vượt bực trong nỗ lực của mình và “trở nên cao trọng hơn hết thảy những người ở trước ta tại Giê-ru-sa-lem” (câu 9). Vì là một người khôn ngoan nên ông không để mình trở nên nô lệ cho công việc, nhưng biết hưởng thụ và vui thỏa về thành công của mình. Vua Sa-lô-môn “chẳng từ điều gì mắt mình ước ao, cũng chẳng cấm điều gì lòng mình ưa thích; vì lòng ta vui vẻ vì mọi công lao của ta; và đó là phần ta đã được trong mọi công lao ta” (câu 10). Tuy nhiên, khi nhìn lại cuộc đời mình, những thành tựu do chính mình đạt được, Vua Sa-lô-môn gọi đó là “sự lao khổ mình đã chịu,” và cuối cùng thì “mọi điều đó là sự hư không và theo luồng gió thổi, chẳng có ích lợi gì hết dưới mặt trời” (câu 11).
Trong câu 4–11, chúng ta thấy cụm từ “cho mình” được lặp lại nhiều lần. Một cuộc đời loại bỏ hay quên lãng Đức Chúa Trời, một cuộc đời chỉ làm mọi sự “vì mình,” một người chỉ sống “cho mình” sẽ không bao giờ tìm thấy ý nghĩa, và niềm vui thật trong đời sống.
Bạn có kinh nghiệm gì khi tìm kiếm lạc thú cho mình qua sự nghiệp và giàu có không?
Cảm tạ Chúa đã tạo dựng con và cho con thuộc về Ngài. Xin giúp con luôn sống vì vinh quang của Chúa.
∗ Đọc Kinh Thánh trong ba năm: Thi Thiên 72—73.
Văn Phẩm Nguồn Sống: https://www.vpns.org/dang-hien