Lật từng trang thánh sử,
Dõi theo gót chân Ngài,
Con vào vườn Ghết-sê-ma-nê;
Khu vườn xưa,
Đêm tĩnh lặng lạ lùng
Bầu trời sao vời vợi mông lung
Như chia sẻ nỗi buồn Ngài đêm ấy.
Đây vầng đá xưa,
Đây chổ Ngài quỳ
Hơi thở của Ngài còn lan toả đâu đây
Mồ hôi Chúa như còn âm ẩm ướt.
Ngài ngồi đó khẩn cầu cùng Thiên phụ:
“Nếu được, chén này, xin Cha cất khỏi con”
Đêm càng sâu,
Ngài cầu xin càng thống thiết
Giọt mồ hôi hay giọt huyết hồng rơi ?
Chúa yêu ơi !
Làm sao con hiểu được,
Nỗi đau buồn Ngài riêng chịu đêm nay ?
Những môn đệ thân yêu
Cũng không thức được cùng Ngài,
Nên nỗi đau buồn càng cứ mãi chất cao.
Giờ đã điểm,
Tên phản Ngài đã tới
Dùng cái hôn báo hiệu với kẻ thù.
Nụ hôn ngàn đời: biểu hiện của tình thương !
Nụ hôn bây giờ là dấu hiệu… phản bội sao ?
Lật từng trang thánh sử
Dõi theo gót chân Ngài
Con vào sân của An-ne
Thấy Phê-rô lại ngồi bên bọn lính…
Thấy bọn giáo quyền vu khống Chúa yêu thương,
Thấy kẻ sai nha hàm hồ vả Chúa,
Ngài vẫn bình tâm , từ tốn trả lời.
Chúng lại giải Ngài đến thượng tế Cai-phe
Con lại nghe Phê-rô lạnh lùng chối Chúa,
Lần thứ ba…tiếng gà gáy vang lên
Ơi ! ánh mắt Chúa nhìn Phê-rô đêm ấy !
Ánh mắt nhân từ, thông cảm thứ tha
Ánh mắt yêu thương, trìu mến bao la
Đã thức tỉnh người ăn năn khóc lóc
Lật từng trang thánh sử
Dõi theo gót chân Ngài
Con vào dinh Phi-lat
Lặng nghe người này chất vấn Chúa yêu thương
Người chẳng tìm ra một tội lỗi của Ngài
Nhưng để lấy lòng Hê-rốt
Hắn chuyển Ngài cho vua ấy khẩu cung
Chúa vẫn đứng yên, không nói một lời nào
Ôi chính Chúa đúng là chiên con đó
Chiên con câm trước mặt kẻ hớt lông…* (Ê-sai 53:7)
Chúa ơi !
Xin cho con được lặng yên
Nếu vì Ngài con bị nhục
Nếu vì Ngài nhân thế rủa nguyền con !
Và Chúa yêu ơi !
Nếu phải vì Ngài, con dũng cảm
Lớn tiếng biện minh cho chân lý của Ngài
Tuốt gươm thiêng tiêu diệt lũ ác ma
Để nước Chúa đời đời vững lập
Hình ảnh Chúa khom lưng mang thập giá
Khập khiểng trên đường đến đồi Sọ ngày xưa
Thân tiều tuy,
Đòn roi thù vun vút,
Sức lực mỏi mòn, Ngài yên lặng ráng đi
Chúa yêu thương ơi !
Con làm sao hiểu được
Đòn roi trên thân Ngài vì bịnh tật chúng con ?
Lật từng trang thánh sử
Đến bên đồi Sọ xưa
Thấy Ngài trên thập giá
Ôi đớn đau vô cùng !
Đầu mão gai rỉ máu
Nhức nhói chỉ vì con
Tay chân Ngài đinh đóng
Đau đứt ruột vì con
Lời Ngài trên thập giá
Con nhớ mãi từ đây
Sao cha Ngài ngoảnh mặt
Lìa bỏ chính con yêu ?
Phải chăng vì tội ác
Nhân loại chất trên Ngài
Thành muôn nghìn ô uế
Nên cha Ngài phải xa ?
Chúa ơi !
Xin cho con nhớ
Lòng Ngài với Mẹ yêu
Khi ngài nhìn Thánh mẫu
Lòng đau đớn vỡ tan,
Nỗi đau như gươm giáo,
Đâm nát trái tim Người ** (Lu-ca 2:35)
Rồi Ngài nhìn môn đệ mà Ngài hằng thương yêu
Giao cho người trách nhiệm
Chăm sóc Mẹ tuổi già.
Tấm gương người con hiếu
Con nhớ mãi muôn đời.
Đọc lại trang thánh sử
Con nghe lòng xót xa
Khi Ngài kêu “ Ta khát”
Ôi tiếng kêu cháy lòng!
Rồi mọi sự được trọn
Chúa đã trút linh hồn
Chúa ơi cho con nhớ
Sống cho Ngài từ đây.

TÔ VU GIA
Mùa thương khó 2013