Buổi chiều tối nọ, khi đi làm về ngang qua một góc phố nhỏ, tôi thấy một cảnh tượng thật đáng suy nghĩ. Bên kia đường là một cô bé đẩy cùng lúc hai chiếc xe lăn đi dạo. Cô sắp hai chiếc xe lại với nhau, chiếc trước, chiếc sau, và cô đẩy cả hai chiếc cùng chạy.

Một hình ảnh của sự tương trợ. Với một người, chỉ có thể đẩy một chiếc xe, nhưng ở đây chiếc xe được đẩy đó, lại đẩy chiếc xe còn lại để cả hai được lăn bánh trên đường.

Một hình ảnh của sự sẻ chia. Cả hai đều được hưởng thụ thành quả mà đáng lý ra, theo lẽ bình thường, chỉ một chiếc được đẩy đi.

Tự nhiên tôi nhớ đến câu tục ngữ của ông bà ta để lại: “Lá lành đùm lá rách”, và sau này người ta lại thêm vào: “Lá rách ít đùm lá rách nhiều”.

Trong thực tế, nếu biết đùm bọc, sẻ chia với nhau về mọi điều, có lẽ cuộc sống này sẽ hạnh phúc hơn rất nhiều. Sẽ bớt đi những người suốt đời không có một mái nhà, những người chưa bao giờ được ngủ trên một chiếc giường ấm êm, ăn một bữa ngon lành… Đó là nói về vật chất, nếu về tinh thần, thì khi có sự sẻ chia tình cảm, sẽ bớt đi biết bao tâm hồn đau khổ vì thiếu thốn tình yêu gia đình, người thân, và tất nhiên, nếu có sự sẻ chia về Tin Lành ắt sẽ bớt đi rất nhiều linh hồn đang bị tội lỗi xích xiềng.

Trong ngày lễ Ngũ tuần, sau khi được đầy dẫy Đức Thánh Linh, những môn đồ của Chúa đã trở thành những người mạnh mẽ, ra đi rao truyền Tin Lành cứu rỗi của Chúa Giê-xu. Sau bài giảng đầy ấn tượng của sứ đồ Phierơ tại thành Giêrusalem, đã có đến ba ngàn người tin Chúa (một con số rất ấn tượng, và ngày nay cũng rất khó đạt được như vậy), và Hội Thánh Chúa đã được thành lập từ những người tin Chúa đâu tiên như vậy.

“Vả, những người ấy bền lòng giữ lời dạy của các sứ đồ, sự thông công của anh em, lễ bẻ bánh, và sự cầu nguyện. Mọi người đều kính sợ, vì có nhiều sự kỳ phép lạ làm ra bởi các sứ đồ. Phàm những người tin Chúa đều hiệp lại với nhau, lấy mọi vật làm của chung. Bán hết gia tài điền sản mình mà phân phát cho nhau, tùy sự cần dùng của từng người. Ngày nào cũng vậy, cứ chăm chỉ đến đền thờ; còn ở nhà, thì bẻ bánh và dùng bữa chung với nhau cách vui vẻ thật thà, ngợi khen Đức Chúa Trời và được đẹp lòng cả dân chúng. Mỗi ngày Chúa lấy những kẻ được cứu thêm vào Hội thánh.”  (Công vụ 2: 42-47).

Hội Thánh đầu tiên, là HT đầy tình yêu thương và sự sẻ chia. “Phàm những người tin Chúa đều hiệp lại với nhau, lấy mọi vật làm của chung. Bán hết gia tài điền sản mình mà phân phát cho nhau, tùy sự cần dùng của từng người.”. Họ sống với nhau thật chân tình, chia sẻ mọi điều, mọi thứ mà họ có, chính vì thế mà HT đầu tiên là một HT mẫu mực và phát triển rõ rệt. Có nhiều điều chúng ta có thể học tập ở HT đầu tiên, ở đây tôi chỉ xin nhắc đến tình yêu thương và chia sẻ của họ đối với mọi người. Hình như không còn khoảng cách giữa cái “tôi” và cái “ta”, tất cả đều là một. Thật là một HT đúng nghĩa. Sự phước hạnh ngập tràn. Rất nhiều tấm gương trong thời gian này đã được Kinh Thánh ghi lại: Đôca (Tabitha), Lyđi…

Lời Chúa đã dạy: “Nếu ai có của cải đời nầy, thấy anh em mình đương cùng túng mà chặt dạ, thì lòng yêu mến Đức Chúa Trời thể nào ở trong người ấy được!” (I Giăng 3:17).

Chúng ta không thể quên được những HT, những cá nhân, sẵn lòng giúp đỡ các HT khác một cách rộng rãi, đó là điều đáng quí. Và chính nhờ những tấm lòng yêu thương HT, anh em mình như vậy, mà nhiều nhà thờ, nhà nguyện được dựng lên, đáp ứng nhu cầu thờ phượng Chúa của bao tín hữu vùng xa, cũng nhờ sự giúp đỡ ấy mà nhiều tín hữu nghèo có cơ hội vươn lên trong cuộc sống.

Bên cạnh đó, hiện nay, nhiều HT chúng ta dâng tiền cho Chúa, và xin Chúa dùng món tiền đó để làm những việc lớn và khó cho nhà Chúa. Tuy nhiên việc chi dùng những món “tiền của Chúa” thường chỉ trong phạm vi hạn hẹp, chúng ta hay dùng tiền đó để chi cho riêng HT mình mà ít nghĩ đến các HT khác. Trong thực tế, có HT tiền tự trị khá nhiều, dùng không hết, gởi ngân hàng lấy lãi, thì cũng có khá nhiều HT không có đủ tiền để mua một mảnh đất vài ba trăm triệu, xây dựng nhà nguyện, nhà nhóm tạm cho con dân Chúa thờ phượng Ngài. Ở đây, chúng ta thấy, hình như thiếu sự sẻ chia, những đồng tiền dâng cho Chúa hầu như chỉ được dùng cho HT địa phương, còn sự tiếp trợ, hỗ trợ cho những anh em mình, hầu như rất nhỏ giọt. “Tiền của Chúa”, nếu được san sẻ một cách bài bản, đồng đều, thiết nghĩ không bao lâu, tất cả những nhu cầu của các HT đều được đáp ứng mà không cần những cuộc vận động, quyên góp gì.

Ước mong những đồng tiền dâng cho Chúa sẽ đem lại thêm nhiều lợi ích hơn nữa cho nhà Ngài, qua sự yêu thương và chia sẻ cho nhau. Bài học từ HT đầu tiên vẫn còn đó.

VŨ HƯỚNG DƯƠNG