“Tôi cũng coi hết thảy mọi sự như là sự lỗ, vì sự nhận biết Đức Chúa Giê-xu Christ là quý hơn hết, Ngài là Chúa tôi, và tôi vì Ngài mà liều bỏ mọi điều lợi đó” (câu 8a).
Câu hỏi suy ngẫm: Sứ đồ Phao-lô cho thấy người ta có thể tự hào hoặc cậy vào hai điều gì? Người cắt bì giả tự hào về những điều nào? Vì sao Sứ đồ Phao-lô lại xem những điều đó là mất chứ không phải được? Nhìn lại năm qua, bạn đã được gì?
Sứ đồ Phao-lô viết thư cho các tín hữu Phi-líp khi ông đang ở trong vòng xiềng xích vì Phúc Âm. Tuy nhiên ông không ngừng khích lệ họ hãy vui mừng. Ở đầu chương 3, một lần nữa, ông thúc giục các tín hữu “hãy vui mừng” (câu 1). Nhưng ông biết con dân Chúa có thể đặt niềm vui, nỗi tự hào sai chỗ nên tiếp theo đó ông cảnh báo: “Hãy coi chừng!”
Lời cảnh báo của ông bắt đầu bằng “Hãy coi chừng loài chó; hãy coi chừng kẻ làm công gian ác; hãy coi chừng phép cắt bì giả!” (câu 2). Vì sao ông phải nặng lời như thế? Vì ông ý thức có nhiều người cắt bì giả “cậy mình trong xác thịt” (câu 4), tự hào về những điều bề ngoài như được cắt bì, là người Ít-ra-ên, “dòng dõi ba đời” là người Ít-ra-ên, thuộc phe Pha-ri-si, sốt sắng phục vụ Chúa, không chỗ trách được về luật pháp (câu 3–6). Tuy nhiên, tự hào và cậy vào những điều đó là sống theo nhãn quan cũ, Sứ đồ Phao-lô ngày xưa đã từng sống như vậy, nhưng giờ đây ông không còn nhìn nhận mọi việc theo nhãn quan ấy nữa. Những điều trước kia ông tự hào và xem là lợi, là được, thì nay ông xem là mất, là lỗ. Ông nhận ra đó chỉ là những thứ “thuộc về xác thịt.” Theo nhãn quan mới trong Chúa, điều có giá trị hơn hết trong cuộc đời là “sự nhận biết Đức Chúa Giê-xu Christ” (câu 8), nhìn biết Ngài là Chúa Cứu Thế, là cứu cánh của cuộc đời. Nói rõ hơn, “nhận biết Chúa” là nhìn biết giá trị thật sự, nhìn mọi việc được mất, mọi người qua lăng kính của Chúa, là từ bỏ việc cậy vào những thứ bề ngoài, để “cậy Thánh Linh Đức Chúa Trời mà hầu việc Đức Chúa Trời” (câu 3).
Kết thúc một năm Âm lịch, chúng ta nhìn lại và có nhiều điều để cảm tạ Chúa: Công việc thuận lợi, các mối liên hệ thuận hòa, được góp phần phục vụ trong Hội Thánh, v.v… Đó thật sự là những phước hạnh Chúa ban. Nhưng cũng có thể năm qua chúng ta gặp thất bại trong công việc, các mối liên hệ bị đổ vỡ, bệnh tật triền miên… Giống như Sứ đồ Phao-lô, thành công hay thất bại, được hay mất, lời hay lỗ của chúng ta trong năm qua, về căn bản không được đo lường bằng những tiêu chuẩn của thế gian. Trong Chúa, chúng ta vẫn “được” khi không có những điều ấy. Và có thể chúng ta vẫn “mất” khi có tất cả điều ấy. Hãy nhìn lại một năm qua theo nhãn quan của Chúa để vui mừng tạ ơn Chúa và sẵn sàng bước qua năm mới.
Bạn đang dựa vào nhãn quan cũ hay mới để đo lường giá trị cuộc sống?
Lạy Chúa, xin cho con có nhãn quan của Chúa để nhìn lại một năm đã qua, nhìn nhận được mất trong cái nhìn của Chúa và bước qua năm mới thỏa lòng với Chúa.
∗ Đọc Kinh Thánh trong ba năm: Ê-xê-chi-ên 14:12—16:14.
Nghe Kinh Thánh hôm nay: https://www.youtube.com/watch?v=UqbZCyCVHqI&list=PLy5dD_318r0WALf-DD1b3gYFvmyR6GTzW&index=4
Nghe Kinh Thánh trong ba năm: https://www.youtube.com/watch?v=4TLZv_ox1NU&list=PLy5dD_318r0WcBVKfMXPodCwL7yXunCtz&index=15
Nghe Kinh Thánh nhiều bản dịch:
Văn Phẩm Nguồn Sống: https://www.vpns.org/dang-hien