Thời chiến tranh 1914-1918 Nga đánh Áo không có mục tiêu quân sự nào khác ngoài việc tiến chiếm mỏ muối ở Wieliez. 

Trong cuộc chiến tranh Sécession, mỏ muối ở Virginie là mục tiêu duy nhất của người Bắc cực. Còn thời trung cổ, các giống dân man rợ luôn lăm le tấn công đế quốc La-ma chỉ vì nhắm vào muối. 

Mỗi người dùng khoảng 6 Kg muối mỗi năm, nhưng không có muối là không được, vì muối vô cùng cần thiết cho cơ thể. Quân lính La Mã ngày xưa lãnh lương bằng tiền và muối. (Chữ ‘salaire’ có nguồn gốc từ chữ ‘sel’). Các món ăn khi nêm nếm phải có muối mới ngon miệng. Một số món khi ăn uống, nếu thêm chút muối sẽ có hương vị rất đặc biệt như: Chè, nước mía, nước dừa v.v… Muối thường dùng để bảo quản các loại thực phẩm như thịt cá, được lâu. Khi cần, muối có thể dùng để giúp vết thương mau lành, xát trên các chỗ sưng, do va đập, sẽ rất mau bình phục. Ở những xứ có tuyết phủ dày trên đường, người ta rải muối cho tuyết tan, ngược lại, muối làm tăng thêm độ lạnh để các chất lỏng mau đông đặc, như trong cách làm kem. Ngoài ra muối còn dùng để tạo chất soude, là một nguyên liệu căn bản cho các kỹ nghệ hóa học. Tóm lại, muối lại là một thứ vô cùng hữu ích trong nhiều lãnh vực. 

“Các ngươi là muối của đất!” – Đức Chúa Giê-su muốn dùng tính chất hữu íchcủa muối để ám chỉ đời sống Cơ Đốc nhân cũng phải hữu ích như vậy. Sống mà không ai cần đến ta, thì cuộc sống ấy nhạt nhẽo biết chừng nào! Khi liên kết với đời sống Cơ Đốc nhân, là bạn đã liên kết với tinh thần phục vụ, nếu một ngày xấu trời nào đó, bạn nhận ra mình không còn yêu thích sự phục vụ người khác, thì hãy “nếm” lại xem, những hạt muối của bạn đã không còn vị mặn, và như bạn đã biết, số phận những hạt muối ấy sẽ thế nào rồi! 

“Các ngươi là muối của đất; song nếu mất mặn đi, thì sẽ lấy giống chi mà làm cho mặn lại? Muối ấy không dùng chi được nữa, chỉ phải quăng ra ngoài và bị người ta đạp dưới chân.” Ma-thi-ơ 5:13 

“ Lời nói anh em phải có ân hậu theo luôn, và nêm thêm muối, hầu cho anh em biết nên đối đáp mỗi người là thể nào.”

Bản Chất Của Sự Giải Hoà

“Đức Chúa Trời đã làm cho Đấng vốn chẳng biết tội lỗi trở nên tội lỗi vì chúng ta, hầu cho chúng ta nhờ Đấng đó mà được trở nên sự công bình của Đức Chúa Trời” 2 Côrinh- tô 5:21 

  Tội lỗi là một đặc tính mà căn nguyên của nó có từ nguyên thủy — đây không phải là  việc làm sai hay hành động sai, nhưng là bản chất sai — đây là một đặc tính tự do có chủ tâm và cương quyết tách rời hẳn với Đức Chúa Trời.  Đức tin Cơ đốc giáo đối phó với bản chất tự tin cực độ của tội lỗi.  Các đức tin khác [hay tôn giáo khác] đối phó với từng hành động tội lỗi — chỉ chính Kinh thánh đối phó với chính bản chất tội lỗi. Việc đầu tiên Cưú Chúa Jêsus Christ phải đối phó là bản chất di truyền của tội lỗi trong con người, và vì cớ chúng ta đã làm ngơ điều nầy trong khi trình bày về tin lành cho nên sứ điệp của tin lành bị mất đi tính chất sâu sắc và sức nổ tung mãnh liệt của nó.

    Lẽ thật đã được Kinh thánh tiết lộ là Cứu Chúa Jêsus Christ không gánh lấy các tội lỗi của xác thịt chúng ta, nhưng Ngài gánh lấy trên Ngài bản chất di truyền của tội lỗi mà con người tuyệt đối không thể đụng chạm đến được.  Đức Chúa Trời làm cho Con Ngài “trở nên tội lỗi” hầu cho Ngài có thể làm cho một tội nhân trở nên một người thánh.  Toàn thể Kinh thánh đều bày tỏ rằng Cưú Chúa đã gánh lấy tội lỗi của cả thế gian bằng cách trở nên giống nhau với chúng ta, không phải vì sự thương hại đối với chúng ta. Ngài bằng lòng gánh trên vai Ngài, và chịu đựng trong bản thân Ngài, trọn vẹn mọi tội lỗi đã chất chứa trên nhân loại.  “Ngài đã làm cho Đấng vốn chẳng biết tội lỗi trở nên tội lỗi vì chúng ta…” và bởi làm như vậy Ngài đặt sự cưú rỗi của toàn thể nhân loại trên một nền tảng duy nhất, đó là sự cưú chuộc.  Cưú Chúa Jêsus Christ hoà giải nhân loại, đặt loài người trở lại vị trí mà Đức Chúa Trời đã hoạch định cho họ.  Và bây giờ bất cứ ai cũng có thể kinh nghiệm được sự giải hoà đó, được đem vào sự hiệp một với Đức Chúa Trời, đặt trên căn bản của điều mà Cưú Chúa đã hoàn tất trên thập tự giá.

    Một người không thể nào mua chuộc tội lỗi cho chính mình — sự cưú chuộc là công việc của Đức Chúa Trời, và công việc đó đã hoàn tất và chấm dứt.  Aùp dụng hay đáp ứng lại sự cưú chuộc nầy của mỗi người là vấn đề tùy thuộc vào hành động riêng của từng cá nhân.  Đời sống cá nhân của một người phải luôn luôn phân biệt cách rõ rệt giữa lẽ thật của sự cưú chuộc đã được bày tỏ và kinh nghiệm hiểu biết thực sự về sự cưú rỗi.

SUU TAM