TRUE REPENTANCE AND BELIEF
A very popular Scripture today is “Believe on the Lord Jesus Christ, and you will be saved” (Acts 16:31). This is a wonderfull promise of God through which He offer salvation to all men. However, the emphasis must be placed on believing as much as on how and in whom we believe. How do the Scriptures say we shall believe on the Lord Jesus Christ? The first step outline by Jesus Himself is through true repentance, “repent ye, and believe the gosple” (Mark 1:15). John the Baptist, also preached repentance as a prerequisite for believing on the Lord Jesus and entering into His Kingdom. He told the people, “Repent ye, for the kingdom of heaven is at hand…. Prepare ye the way of the Lord, make His path straigth” (Matthew 3:2,3). This agree very well with the message preached by the Apostles on the Day of Pentecost, “Repent, and be baptize everyone of you in the name of Jesus Christ for the remission of sins and ye shall receive the gift of the Holy Ghost” (Acts 2:38).
Christ taught that self-denial will come with true faith (Matthew 16:24.25). We must die to our own will and wishes in order for the will of Christ to be born in us. To die is not pleasant, but to teach the crown without a ross or a birth without travail is deceptive. This deceptive sipirit teaches that salvation is effective for every sin by merely believing. On the contrary, the Bible teaches that one must repent before forgiveness is received.
What is repentance? True repentance is realizing that our sinful condition has separated us from God and seeing ourselves as sinners condemned to die. We feel sorry for our sins and as we see them and ourselves in the light of God’s judgment of sin they become exceedingly sinful to us (Roman 7:13). We hate our sin, yet are bound by it and in faith turn to the Lord Jesus Christ. As we believe His Promises and accept Him as Lord, He forgives and frees us from the law of sin and death, and we become children of God. We can then say with the Apostle Paul, “There is therefore now no comdemnation to them who are in Jesus Christ, who walk not after flesh, but after the Spirit” (Roman 8:1).
The person who really believes on the Lord Jesus Christ, believes on Him not only the Redeemer and Savior, but also as Lord is to willingly sumit to everything He asks of us. Only as we do this can we claim to really believe on and love the lord Jesus Christ. See John 14:15,21, 15:10.
SỰ ĂN NĂN VÀ NIỀM TIN THẬT
Một câu Kinh Thánh khá quen thuộc ngày nay là “Hãy tin Đức Chúa Giê-su, thì ngươi sẽ được cứu rỗi” (Công Vụ 16:31). Đây là một lời hứa tuyệt vời của Đức Chúa Trời qua đó Ngài ban sự cứu rỗi đến cho mọi người. Tuy nhiên sự nhấn mạnh nên đặt vào niềm tin cũng như cách tin và Đấng mà chúng ta tin. Kinh Thánh nói rằng chúng ta hãy tin Đức Chúa Giê-su Christ như thế nào? Bước đầu tiên do chính Đức Chúa Giê-su chỉ ra ấy là qua sự ăn năn thật, “Các ngươi hãy ăn năn và tin nhận Phúc Âm” (Mác 1:15). Giăng Báp-tít cũng rao giảng sự ăn năn như một điều tiên quyết cho niềm tin nơi Đức Chúa Giê-su để được bước vào Vương quốc của Ngài. Ông bảo cùng dân chúng rằng, “Các ngươi phải ăn năn, vì nước thiên đàng đã đến gần … Hãy dọn đường Chúa, ban bằng các nẻo Ngài” (Ma-thi-ơ 3:2,3). Điều nầy rất trùng hợp với sứ điệp được rao giảng bởi các Sứ Đồ vào ngày lễ Ngũ Tuần, “Hãy ăn năn, ai nấy phải nhân danh Đức Chúa Giê-su chịu phép báp têm, để được tha tội mình, rồi sẽ được lãnh sự ban cho Đức Thánh Linh” (Công Vụ 2:38).
Đấng Christ dạy rằng sự từ bỏ chính mình sẽ mang lại cho chúng ta đức tin đích thực (Ma-thi-ơ 16:24.25). Chúng ta phải chết với ý chí và sự khao khát của chính mình hầu cho ý muốn của Đấng Christ được nảy sinh trong chúng ta. Phải chết ấy chẳng là điều sung sướng, song vương miện không có thập tự giá hay một sự sanh đẻ không có khó nhọc ấy là sự lừa dối. Sự lừa dối thuộc linh nầy dạy rằng sự cứu rỗi có hiệu lực với mọi tội bằng niềm tin đơn giản. Ngược lại, Kinh Thánh dạy rằng người ta phải ăn năn trước khi được tha tội.
Ăn năn là gì? Sự ăn năn thật ấy là sự nhận biết rằng tội lỗi đã khiến phân cách chúng ta với Đức Chúa Trời và nhận biết rằng chúng ta là những kẻ có tội bị án chết. Chúng ta cảm thấy hối tiếc về tội lỗi của mình và nhận biết chúng và chính mình dưới ánh sáng của sự đoán phạt tội lỗi của Đức Chúa Trời chúng trở nên cực ác đối với chúng ta (Rô-ma 7:13). Chúng ta căm ghét tội lỗi của mình, song bị nó trói buộc và bởi đức tin chúng ta đến với Chúa Giê-su Christ. Khi tin vào những hứa ngôn của Ngài nhận Ngài làm Cứu Chúa của mình, Ngài tha thứ và phóng thích chúng ta khỏi luật về tội lỗi và sự chết, và chúng ta trở nên con cái của Đức Chúa Trời. Bấy giờ chúng ta có thể nói cùng với Sứ Đồ Phao-lô rằng, “Cho nên hiện nay chẳng còn có sự đoán phạt nào cho những kẻ ở trong Đức Chúa Giê-su Christ, là những kẻ không bước đi bởi xác thịt mà bởi Đức Thánh Linh” (Rô-ma 8:1).
Người thật sự tin Đức Chúa Giê-su Christ, không chỉ tin Ngài là Đấng Cứu Chuộc và Đấng Cứu Thế, mà còn là Chủ của mình, sẵn sàng thuận phục mọi sự khi Ngài gọi đến chúng ta. Chỉ khi làm như vậy, chúng ta mới có thể công bố rằng mình thật sự tin và yêu mến Đức Chúa Giê-su Christ. Hãy xem Găng 14:15,21; 15:10.
SUU TAM
Mọi bài vở cộng tác và góp ý xin gửi về info@nguonhyvong.com