Mác 2:14-17
Ngài vừa đi qua thấy Lê-vi, con A-phê, đương ngồi tại sở thâu thuế, thì phán cùng người rằng: Hãy theo ta. Người đứng dậy theo Ngài. Ðức Chúa Jêsus đương ngồi ăn tại nhà Lê-vi, có nhiều kẻ thâu thuế và người có tội đồng bàn với Ngài và môn đồ Ngài; vì trong bọn đó có nhiều kẻ theo Ngài rồi.

Các thầy thông giáo và người Pha-ri-si thấy Ngài ăn với người thâu thuế và kẻ phạm tội, thì nói với môn đồ Ngài rằng: Người cùng ăn với kẻ thâu thuế và người có tội sao! Ðức Chúa Jêsus nghe vậy, bèn phán cùng họ rằng: Chẳng phải kẻ mạnh khỏe cần thầy thuốc đâu, nhưng là kẻ có bịnh; ta chẳng phải đến gọi người công bình, nhưng gọi kẻ có tội. 

Suy gẫm: 

Khi bắt đầu thi hành chức vụ Chúa Jesus chọn một số người rồi huấn luyện để làm việc chung với mình. Ngài không chọn những con người tài giỏi hay đạo đức như giới thông giáo và Pha-ri-si, bèn là những con người tầm thường trong các nẻo đường của cuộc đời như: Giăng, Gia-cơ, Phi-e-rơ, Anh-rê; và thậm chí là ngay cả những người đang sống trong bóng đêm dài của tội lỗi như Ma-thi-ơ, là người thâu thuế được liệt kê chung với phường điếm đĩ trong xã hội thời bấy giờ. Nhưng tại sao việc làm của Chúa Jesus luôn luôn là mục tiêu tấn công và chỉ trích của giới thông giáo và Pha-ri-si? Có ba lý do:

Lòng kiêu ngạo đã khiến cho giới thông giáo và Pha-ri-si cảm thấy khó chịu và lên tiếng chỉ trích việc làm của Chúa Jesus. Tinh thần chỉ trích, lên án, tố cáo người khác luôn luôn là sản phẩm của lòng kiêu ngạo ẩn tàng bên trong con người. Khi phê phán, lên án, hay tố cáo việc làm của người khác tức là chúng ta tự đặt mình một bật cao hơn người khác. Tuy nhiên, trên phương diện ngược lại, việc tố cáo và phê phán việc làm của người cũng hàm ý rằng chúng ta không có khả năng làm như người khác. Nói cách khác, khi cảm thấy mình bị mất mác, thua thiệt một cái gì đó đáng lý mình phải có, thì chúng ta sẽ lên án hay chỉ trích điều người khác đang làm. Thông thường, những người phê phán việc làm của người khác là người ít khi nào làm nên được tích sự gì. Có thể nói, phê phán và chỉ trích người khác là loại “vũ khí” rẻ tiền nhất và hèn yếu nhất để tự bảo vệ thể diện của chính mình!

Sự ghen tức và lòng ganh tị trong con người là anh em sinh đôi với lòng kiêu ngạo, đã khiến cho giới thông giáo và Pha-ri-si lên án việc làm của Chúa Jesus. Họ tự hỏi, “Tại sao tôi tài giỏi và tốt như thế này mà không được chọn, trong khi đó những người tội lỗi xấu xa như thế mà được Chúa quan tâm đến?” Lòng ghen tức và ganh tị với người khác là dấu hiệu của sự không thấy được giá trị của mn 

Sự hiểu Kinh Thánh lệch lạc và quan điểm thần học hẹp hòi, khô cứng đã giết chết đi lòng trắc ẩn của giới thông giáo và Pha-ri-si. Họ muốn bảo vệ cho “chân lý” nhưng lại là những người đi làm hại cội nguồn của “chân lý” của Đức Chúa Trời, đó chính là lòng yêu thương của Ngài đối với tội nhân. Lòng kiêu ngạo đã biến họ từ tội nhân trở thành thánh nhân! Vì thế, họ chẳng còn thấy mình là một người cần Chúa Jesus như những con người tội lỗi khác. Và Chúa Jesus đến để tìm và cứu những kẻ có tội. 

Cầu nguyện: 

Lạy Chúa, xin cứu cho khỏi lòng kiêu ngạo, ganh tị với người khác và những suy nghĩ sai lầm về chính Ngài. Xin tạo nên trong con sự đói khát chính Ngài mỗi ngày sâu xa và mãnh liệt hơn. Amen! 

Viện Thần Học Liên Hiệp Alliance Theological College

www.alliancetheologicalcollege.info


Mọi bài vở cộng tác và góp ý xin gửi về info@nguonhyvong.com