“Bởi vì ngươi đã vâng theo lời dặn Ta, nên các dân thế gian đều sẽ nhờ dòng dõi ngươi mà được phước” (câu 18).

Câu hỏi suy ngẫm: Đức Chúa Trời thử thách đức tin của ông Áp-ra-ham như thế nào? Câu trả lời của ông Áp-ra-ham (câu 8) cho biết gì về đức tin của ông? Đức tin ấy đem đến kết quả gì cho ông, cho cậu Y-sác, và cho cả nhân loại? Bạn đã nêu gương mẫu đức tin cho con cái mình như thế nào?

Ông Áp-ra-ham có con là cậu Y-sác khi ông một trăm tuổi và vợ ông đã già, không còn khả năng sinh con nữa (Sáng Thế Ký 21:5-7; Rô-ma 4:19). Do đó, đứa con một Y-sác là vô cùng quý giá đối với ông bà. Và để chuẩn bị cho một dòng dõi thuộc linh, Đức Chúa Trời đã tôi luyện đức tin ông Áp-ra-ham qua một thử thách: Ngài muốn ông dâng con một là cậu Y-sác làm của lễ thiêu (câu 1-2). Tại đây, ông Áp-ra-ham buộc phải đối diện với một sự chọn lựa: Ai quan trọng nhất và yêu thương nhất đối với ông? Đức Chúa Trời hay “đứa con một ngươi yêu dấu” (câu 2)?

Ông Áp-ra-ham đã chọn Đức Chúa Trời. Câu trả lời của ông cho cậu Y-sác (câu 8) chứng tỏ đức tin tuyệt đối của ông nơi quyền năng và sự tốt lành của Ngài. Chính quyết định đó đã khiến ông Áp-ra-ham được Đức Chúa Trời vui lòng (câu 12). Đức tin và sự vâng lời của ông đã giúp cậu Y-sác và dòng dõi của ông nhận lãnh được những phước hạnh vô hạn (câu 15-18) mà chắc chắn ông Áp-ra-ham không thể đem đến cho con nếu ông không vâng phục Đức Chúa Trời. Câu chuyện này minh chứng một lẽ thật thuộc linh quan trọng: Tin cậy và vâng phục Đức Chúa Trời chính là cách tốt nhất để yêu mình và yêu những người thân yêu của mình. Lẽ thật này cũng được Chúa Giê-xu dạy: “Ai gìn giữ sự sống mình, thì sẽ mất; còn ai vì cớ Ta mất sự sống mình, thì sẽ tìm lại được” (Ma-thi-ơ 10:39).

Ông Áp-ra-ham có yêu cậu Y-sác không? Chắc chắn có! Ông Áp-ra-ham có muốn đem đến cho cậu Y-sác những điều tốt nhất không? Chắc chắn có! Và điều tốt nhất mà ông có thể đem đến cho con mình không gì khác hơn là đời sống tin cậy, vâng phục, và yêu Chúa của mình. Đức tin của ông Áp-ra-ham đã khai thông nguồn ơn phước đổ trên dòng dõi ông, và để lại một tấm gương tuyệt vời cho con cháu mình. Nhiều cha mẹ ngày nay sống với tiêu chí: Vì con! Họ nói rằng con cái là tất cả đối với họ, là lẽ sống của họ, cuộc sống của họ là vì con! Nhưng đó là một cách sống vô cùng sai trật và thiếu khôn ngoan. Chúng ta không sống vì mình, cũng chẳng sống vì con. Chúng ta được dựng nên để sống vì Chúa và vì vinh quang của Ngài. Chúng ta và con cái chúng ta chỉ thật sự kinh nghiệm phước hạnh từ Chúa khi chính chúng ta, những người làm cha mẹ, sống cuộc đời tin cậy và vâng phục Chúa.

Bạn có để lại di sản đức tin cho con cái mình bằng nếp sống kính sợ và yêu mến Chúa hay không?

Lạy Chúa, xin dạy con sống nếp sống tin cậy và vâng phục Chúa để được Ngài dùng làm gương mẫu về đức tin cho con cái của con.

Đọc Kinh Thánh trong ba năm: Giô-suê 13.

Văn Phẩm Nguồn Sống: https://www.vpns.org/dang-hien