“Ê-xơ-tê chẳng tỏ ra dân mình và quê hương mình; vì Mạc-đô-chê có dặn nàng đừng tỏ ra cho ai biết” (câu 10).
Câu hỏi suy ngẫm: Phân đoạn Kinh Thánh này cho biết gì về ông Mạc-đô-chê? Tại sao ông Mạc-đô-chê dặn bà
Ê-xơ-tê phải che giấu nguồn gốc của mình? Bạn có nhận xét gì về điều này?
Câu 5-6 cho biết ông tổ của ông Mạc-đô-chê là ông Kích, một trong số những người Ít-ra-ên ở Giê-ru-sa-lem bị bắt lưu đày sang Ba-by-lôn. Đến khi Vua Si-ru của nước Ba Tư đánh chiếm Ba-by-lôn, thì vua cho phép người
Ít-ra-ên hồi hương. Nhưng gia đình của ông Mạc-đô-chê và bà Ê-xơ-tê chọn tiếp tục ở lại Ba Tư cùng với nhiều người Ít-ra-ên khác nữa. Trong thời đất nước Ba Tư, người
Ít-ra-ên cũng được nhiều tự do. Họ được phép tham gia kinh doanh, giữ nhiều chức vị trong chính quyền. Dù thế, ông Mạc-đô-chê vẫn giữ kín quốc tịch của mình, đồng thời căn dặn bà Ê-xơ-tê cũng làm như thế (câu 10). Không phải ông xấu hổ về nguồn gốc của mình, mà có thể vì ông quá cẩn thận, muốn được sống an lành trong thế giới ngoại bang chăng. Hơn nữa, lúc này bà Ê-xơ-tê đang ở trong hậu cung, có lẽ ông không muốn yếu tố quốc tịch làm trở ngại bước đường trở thành hoàng hậu của con nuôi mình. Nhưng có điều cả hai người không hề biết, Chúa là Đấng biết trước mọi điều và có kế hoạch chu toàn cho những người Ít-ra-ên sống nơi ngoại quốc. Họ cũng không nhận ra Chúa kiểm soát trên từng việc nhỏ. Từ việc bà Ê-xơ-tê bước vào cuộc tuyển chọn hoàng hậu, đến việc bà được ơn trước mặt ông Hê-gai, sau đó lại được Vua A-suê-ru sủng ái bà, và nhiều điều hơn nữa. Càng về sau, ông Mạc-đô-chê và bà Ê-xơ-tê mới nhận ra Chúa có chương trình cứu rỗi trên dân Chúa thông qua việc cho bà được làm hoàng hậu.
Dân Chúa là dân tộc được chọn, chắc hẳn Đức Chúa Trời không hề ủng hộ việc giấu kín nguồn gốc. Và cho dù ông Mạc-đô-chê và bà Ê-xơ-tê có nói rõ mình là người Do Thái chăng nữa thì chương trình của Chúa cũng có phương cách để hoàn thành. Tất cả mọi việc thành hay không thành không phải bởi con người, mà bởi Chúa mà ra. Tuy nhiên, Chúa vẫn có năng quyền dùng sự thất bại của chúng ta để làm thành ý định của Ngài.
Trong cuộc sống hằng ngày, có những khi chúng ta rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan, và vì muốn tránh phiền phức mà chúng ta chọn làm môn đệ kín giấu. Hãy nhớ, chúng ta vinh dự được là một phần nhỏ trong kế hoạch của Đức Chúa Trời, và Ngài dùng chúng ta trong kế hoạch ấy theo nhiều cách khác nhau. Bởi thế, đừng vì ngại ngùng mà từ chối bày tỏ niềm tin trước mặt mọi người. Chúa Giê-xu phán: “Bởi đó, ai xưng Ta ra trước mặt thiên hạ, thì Ta cũng sẽ xưng họ trước mặt Cha Ta ở trên trời; còn ai chối Ta trước mặt thiên hạ, thì Ta cũng sẽ chối họ trước mặt Cha Ta ở trên trời” (Ma-thi-ơ 10:32-33).
Có khi nào vì tránh phiền phức mà bạn giấu kín niềm tin của mình không?
Lạy Chúa, xin cho con biết rằng Chúa tể trị trên mọi sự, và xin giúp con sẵn sàng bày tỏ niềm tin của mình ngay cả những lúc khó khăn nhất trong cuộc sống.
Đọc Kinh Thánh trong ba năm: I Sa-mu-ên 13.
Văn Phẩm Nguồn Sống: https://www.vpns.org/dang-hien