“Mỗi người trong anh em hãy lấy ơn mình đã được mà giúp lẫn nhau, khác nào người quản lý trung tín giữ các thứ ơn của Đức Chúa Trời” (câu 10).
Câu hỏi suy ngẫm: Đức Chúa Trời ban cho mỗi tín hữu điều gì? Họ sử dụng thế nào? Nhằm mục đích gì (câu 10)? Bạn đang sử dụng những điều Chúa ban cho mình như thế nào?
Trong I Cô-rinh-tô 12, Sứ đồ Phao-lô ví sánh Hội Thánh như một thân thể và mỗi tín hữu là những chi thể với các chức năng khác nhau, nhưng hiệp một và bổ sung cho nhau. Ở đây, Sứ đồ Phi-e-rơ cũng nói rằng: “Mỗi người trong anh em hãy lấy ơn mình đã được…” (câu 10a). “Mỗi người” là mỗi tín hữu không trừ một ai, đều được ban cho những ân tứ khác nhau. Không ai có thể nói mình không có ân tứ để từ chối phục vụ. Vấn đề quan trọng là mỗi tín hữu cần ý thức mình chỉ là những “người quản lý… các thứ ơn của Đức Chúa Trời.” Và người quản lý cần phải “trung tín” trong công việc mình.
Thế nào là người quản lý trung tín? Trước hết, người quản lý phải ý thức rằng ân tứ được ban cho không phải để cất giấu nhưng phải được sử dụng để “giúp lẫn nhau.” Thứ hai, ân tứ phải được sử dụng theo ý muốn của Chủ. Đức Chúa Trời ban cho mỗi tín hữu “các thứ ơn” với một mục đích rất rõ ràng là “giúp lẫn nhau.” Ân tứ được ban cho là vì Hội Thánh, vì ích lợi của Thân Thể Chúa. Chúng ta cần phải biết sử dụng những ân tứ này để đem lại sự gây dựng cho anh chị em mình và làm vững mạnh Hội Thánh. Trong thực tế, ân tứ là một trong những vấn đề thường đem đến sự tranh cãi, thậm chí là chia rẽ trong Hội Thánh. Cho dù bạn đưa ra bất cứ lời biện hộ nào, nhưng nếu việc sử dụng ân tứ của bạn không “giúp lẫn nhau” mà đem đến sự chia rẽ, xung đột, thì bạn đang sử dụng ân tứ không đúng mục đích. Ân tứ là “của Đức Chúa Trời,” do đó “người quản lý” không được dùng theo ý riêng để trục lợi hoặc trở nên kiêu ngạo vì những gì mình đã làm được. Thứ ba, ân tứ phải được sử dụng cách hết lòng. Người quản lý trung tín không được sử dụng ân tứ cách hời hợt, đồng thời cũng phải biết trau giồi những ân tứ được ban cho để có thể sử dụng hiệu quả nhất. Tại đây, Sứ đồ Phi-e-rơ nhấn mạnh đến những ân tứ liên quan đến lời nói và sự phục vụ. Nếu ai được Chúa ban cho ân tứ giảng dạy thì phải “giảng như rao lời sấm truyền của Ðức Chúa Trời,” ai có ơn phục vụ thì hãy “làm như nhờ sức Ðức Chúa Trời ban” (câu 11a).
Giống như một đội quân trên chiến trường, mỗi người phải làm trọn trách nhiệm được giao một cách trung tín để qua đó có thể bảo vệ nhau và tạo nên sức mạnh để chiến thắng kẻ thù trong trận chiến thuộc linh.
Bạn có nhận biết ân tứ Chúa ban và sử dụng ân tứ ấy cách ích lợi cho Chúa không?
Con tạ ơn Chúa vì những điều tốt đẹp Ngài ban cho con và cho anh chị em con. Xin Chúa dạy con biết trung tín với những ân tứ mà Ngài giao phó để làm vững mạnh Hội Thánh Ngài.
∗ Đọc Kinh Thánh trong ba năm: Phi-lê-môn.
Văn Phẩm Nguồn Sống: https://www.vpns.org/dang-hien