Cuối cùng cũng đến lúc dân Y-sơ-ra-ên vào Đất Hứa Ca-na-an. Giô-suê sai hai thám tử vào thành phố Giê-ri-cô của Ca-na-an là một thành được bảo vệ bởi những bức tường vững chắc. Trong thành đó có một kỵ nữ tên là Ra-háp đã giấu hai thám tử sau đó bảo vệ họ trốn thoát. Bà làm vậy vì bà tin vào Đức Chúa Trời. Hai thám tử hứa sẽ bảo vệ Ra-háp và gia đình bà khi dân Y-sơ-ra-ên phá hủy thành Giê-ri-cô.
Để tiến vào Đất Hứa, dân Y-sơ-ra-ên phải vượt qua sông Giô-đanh. Đức Chúa Trời phán cùng Giô-suê: “Để thầy tế lễ đi trước.” Khi thầy tế lễ bắt đầu bước xuống sông Giô-đanh thì nước từ thượng nguồn ngừng chảy và vì vậy dân Y-sơ-ra-ên đi qua bờ bên kia như đi trên đất khô.
Sau khi dân sự đã qua sông Giô-đanh, Đức Chúa Trời nói với Giô-suê cách nào để tấn công thành trì vững chắc Giê-ri-cô. Dân sự vâng phục Chúa. Y như Chúa đã phán, binh lính và các thầy tế lễ đi vòng quanh thành Giê-ri-cô mỗi ngày một lần trong sáu ngày.
Sau đó, vào ngày thứ bảy, dân Y-sơ-ra-ên đi vòng quanh thành phố bảy lần. Khi đến vòng cuối cùng, các binh sĩ hét lớn lên trong khi các thầy tế lễ thổi kèn.
Và thế là tường thành sụp đổ! Dân Y-sơ-ra-ên bèn tiêu huỷ mọi thứ trong thành theo đúng mạng lệnh của Chúa. Chỉ có Ra-háp và gia đình bà được cứu. Họ trở thành một phần của dân Y-sơ-ra-ên. Khi những người khác sống ở Ca-na-an nghe về việc dân Y-sơ-ra-ên đã phá hủy thành Giê-ri-cô thì họ sợ rằng dân Y-sơ-ra-ên cũng sẽ tấn công họ.
Đức Chúa Trời đã chỉ thị cho dân Y-sơ-ra-ên không được lập hiệp ước hòa bình với bất cứ dân tộc nào ở Ca-na-an. Nhưng một trong những tộc người Ca-na-an gọi là Ga-bê-ôn đã nói dối Giô-suê rằng họ đến từ một nơi rất xa Ca-na-an. Họ xin Giô-suê lập giao ước hoà bình với họ. Giô-suê và dân Y-sơ-ra-ên đã không cầu hỏi Chúa xem dân Ga-bê-ôn từ đâu tới. Vì vậy, Giô-suê đã lập hiệp ước hoà bình với họ.
Dân Y-sơ-ra-ên rất bực mình khi phát hiện ra rằng dân Ga-bê-ôn đã lừa gạt mình, nhưng họ vẫn giữ hiệp ước hoà bình với họ vì đó là một sự hứa nguyện trước mặt Đức Chúa Trời. Sau đó một thời gian, các vua của các bộ tộc khác ở Ca-na-an là dân A-mô-rít nghe nói dân Ga-bê-ôn đã lập ước hòa bình với dân Y-sơ-ra-ên, nên họ liên minh với nhau thành một đạo quân hùng mạnh để tấn công Ga-bê-ôn. Ga-bê-ôn liền sai sứ giả đến cầu viện Giô-suê giúp đỡ.
Giô-suê liền tập hợp binh sĩ Y-sơ-ra-ên, và họ đi suốt đêm đến bộ tộc Ga-bê-ôn. Sáng sớm hôm sau họ bất ngờ tấn công quân A-mô-rít.
Đức Chúa Trời đã chiến đấu cho người Y-sơ-ra-ên hôm đó. Ngài khiến cho dân A-mô-rít rối loạn và sai một trận mưa đá lớn rơi xuống và giết chết nhiều người A-mô-rít.
Đức Chúa Trời cũng khiến cho mặt trời đứng yên tại một chỗ trên bầu trời để người Y-sơ-ra-ên có đủ thời gian để tiêu diệt hoàn toàn người A-mô-rít. Trong ngày ấy, Đức Chúa Trời đã giành một chiến thắng oanh liệt cho dân Y-sơ-ra-ên.
Sau khi Đức Chúa Trời đã đánh bại đội quân này, thì nhiều bộ tộc khác người Ca-na-an đã tập hợp nhau để chống lại Y-sơ-ra-ên. Giô-suê và dân Y-sơ-ra-ên đã tấn công và tiêu diệt họ.
Sau trận chiến này, Đức Chúa Trời ban cho mỗi chi phái Y-sơ-ra-ên phần đất riêng trong vùng Đất Hứa. Và sau đó Chúa ban cho dân Y-sơ-ra-ên sự hòa bình với tất cả các nước xung quanh.
Khi Giô-suê đã già, ông kêu gọi tất cả dân Y-sơ-ra-ên tập trung lại. Sau đó, Giô-suê nhắc lại cho họ bổn phận phải vâng theo giao ước mà Đức Chúa Trời đã lập với họ tại núi Si-nai. Dân sự hứa nguyện sẽ trung thành với Chúa và tuân theo luật lệ của Ngài.
Câu chuyện Kinh Thánh được trích từ: Giô-suê 1-24
www.distntshores.org