Sau đó, Đức Chúa Giê-su bảo các môn đồ xuống thuyền đi qua bờ bên kia trước, trong khi đó, Ngài giải tán đám đông. Sau khi giải tán đám đông, Chúa Giê-su lên núi để cầu nguyện. Ngài ở đó một mình và cầu nguyện đến khuya.
Lúc đó, các môn đồ đang chèo thuyền, nhưng đến khuya họ mới chỉ chèo được đến giữa biển hồ. Họ chèo chống hết sức vất vả vì gió thổi ngược chiều rất mạnh.
Khi cầu nguyện xong, Chúa Giê-su đến với các môn đồ. Ngài đi bộ trên mặt nước băng qua biển hồ để tới chỗ thuyền của họ.
Các môn đồ vô cùng sợ hãi khi thấy Chúa Giê-su vì họ tưởng Ngài là ma. Chúa Giê-su biết họ đang sợ hãi nên Ngài lên tiếng và bảo họ: “Đừng sợ! Là Thầy đây!”
Lúc ấy, Phi-e-rơ thưa với Ngài: “Lạy Chúa, nếu thật là Ngài, xin khiến con có thể đi trên mặt nước mà đến cùng Ngài.” Chúa Giê-su đáp: “Hãy lại đây Phi-e-rơ!”
Vậy, Phi-e-rơ liền bước ra khỏi thuyền, đi trên mặt nước đến cùng Chúa Giê-su. Nhưng khi đi được một quãng ngắn, ông rời mắt khỏi Chúa Giê-su mà nhìn sóng biển và thấy gió thổi mạnh.
Nên Phi-e-rơ cảm thấy sợ hãi và bắt đầu chìm xuống nước. Ông la lên: “Chúa ơi, cứu con với!” Lập tức Chúa Giê-su đưa tay nắm lấy Phi-e-rơ, rồi bảo ông: “Hỡi kẻ ít đức tin! Sao con nghi ngờ vậy?”
Khi Chúa Giê-su và Phi-e-rơ vừa lên thuyền, thì gió liền ngừng thổi và sóng biển lặng đi. Các môn đồ vô cùng kinh ngạc, họ thờ lạy Chúa Giê-su và thưa: “Thầy quả thật là Con Đức Chúa Trời.”
Câu chuyện Kinh Thánh được trích từ: Ma-thi-ơ 14:22-33; Mác 6:45-52; Giăng 6:16-21
www.distantshores.org