Sau khi Đức Chúa Trời dẫn dân Y-sơ-ra-ên băng qua Biển Đỏ, Ngài dẫn họ xuyên qua đồng vắng và đến một ngọn núi tên là Si-nai. Đây cũng là ngọn núi mà Môi-se đã nhìn thấy bụi gai cháy. Dân sự dựng trại tại chân núi này.
Chúa phán cùng Môi-se và dân sự rằng: “Nếu các ngươi vâng lời Ta và giữ giao ước Ta, các ngươi sẽ là cơ nghiệp quý báu của Ta, là vương quốc thầy tế lễ và là một dân thánh.”
Sau ba ngày, khi dân sự đã chuẩn bị tâm linh của họ, Đức Chúa Trời ngự xuống trên ngọn núi Si-nai với sấm sét, chớp nhoáng, khói và tiếng kèn vang dội. Chỉ có Môi-se được phép lên núi.
Sau đó Chúa ban cho họ giao ước và phán: “Ta là Giê-hô-va, Đức Chúa Trời ngươi, Đấng cứu ngươi khỏi nhà nô lệ Ai-cập. Đừng thờ phượng bất cứ thần nào khác.”
“Đừng làm thần tượng và thờ phượng chúng, bởi vì Ta, Đức Giê-hô-va là Đức Chúa Trời kỵ tà. Đừng dùng Danh Ta một cách thiếu tôn kính. Phải chắc chắn giữ ngày Sa-bát để làm ngày thánh. Hãy làm tất cả công việc của ngươi trong sáu ngày, vì ngày thứ bảy là một ngày dành cho các ngươi được nghỉ ngơi và nhớ đến Ta.”
“Hãy tôn kính cha mẹ ngươi. Đừng giết người. Đừng phạm tội tà dâm. Đừng trộm cắp. Đừng nói dối. Đừng tham vợ, tham nhà của người lân cận ngươi hay bất cứ vật gì thuộc về người.”
Sau đó Đức Chúa Trời viết mười điều răn trên hai bảng đá và đưa cho Môi-se. Ngài cũng ban nhiều luật lệ khác để họ làm theo. Nếu dân sự vâng theo những luật lệ này thì Chúa hứa sẽ ban phước và bảo vệ họ. Nếu họ không vâng theo, Chúa sẽ trừng phạt họ.
Đức Chúa Trời cũng ban cho dân Y-sơ-ra-ên một bản chi tiết về một cái lều mà Ngài muốn họ làm. Đó được gọi là Đền Tạm, nó có hai phòng được phân chia bởi một bức màn lớn. Chỉ thầy tế lễ thượng phẩm mới được phép vào bên trong cái phòng đằng sau bức màn vì Chúa ngự ở đó.
Bất cứ ai bất tuân luật pháp của Đức Chúa Trời có thể mang một con vật đến bàn thờ phía trước Đền Tạm để làm của lễ dâng lên Chúa. Thầy tế lễ sẽ giết con sinh tế và thiêu nó trên bàn thờ. Huyết của con sinh tế sẽ che phủ tội của người đó khiến người đó được sạch tội trước mặt Chúa. Chúa chọn A-rôn anh trai của Môi-se và dòng dõi A-rôn làm thầy tế lễ cho Ngài.
Cả dân sự đều đồng ý vâng phục luật pháp mà Đức Chúa Trời đã ban cho họ, chỉ thờ phượng một mình Đức Chúa Trời, và trở thành dân đặc biệt của Ngài. Nhưng chỉ một thời gian ngắn sau khi họ hứa vâng phục Chúa, họ đã phạm tội vô cùng khủng khiếp.
Môi-se ở trên núi Si-nai nhiều ngày hầu chuyện cùng Đức Chúa Trời. Dân sự trở nên mệt mỏi vì phải chờ ông quay lại. Vậy họ đem vàng đến cho A-rôn và yêu cầu ông làm một tượng thần cho họ!
Vậy A-rôn bèn làm một cái tượng vàng hình bò con. Dân sự bắt đầu hăng say thờ phượng thần tượng và dâng của lễ cho nó! Đức Chúa Trời nổi cơn thịnh nộ vì cớ tội lỗi của họ và định huỷ diệt họ. Nhưng Môi-se cầu nguyện cho họ, và Chúa đã lắng nghe lời cầu nguyện của ông nên không huỷ diệt họ nữa.
Khi Môi-se xuống núi và nhìn thấy thần tượng, ông rất giận dữ đến nỗi ném vỡ hai bảng đá mà trên đó Đức Chúa Trời đã viết Mười Điều Răn.
Sau đó, Môi-se nghiền thần tượng ra tro, hoà lẫn với nước rồi bắt dân sự uống nước ấy. Đức Chúa Trời sai một tai vạ đến trên dân sự và nhiều người trong số họ đã phải chết.
Môi-se làm hai bảng đá mới có viết Mười Điều Răn để thay thế cho bảng đá mà ông đã làm vỡ. Sau đó, Môi-se trở lại trên núi một lần nữa và cầu xin Chúa tha thứ cho dân sự. Đức Chúa Trời lắng nghe Môi-se và tha thứ cho họ. Môi-se xuống núi với Mười Điều Răn được viết trên hai bảng đá mới. Sau đó, Chúa dẫn dắt dân Y-sơ-ra-ên rời núi Si-nai hướng về Đất Hứa.
Câu chuyện Kinh Thánh được trích từ: Xuất Hành 19-34
www.distantshores.org