Trong thư gửi Hội thánh Ga-la-ti, chương 3 thánh Phao-lô viết: “Thử xem gương Áp-ra-ham: Ông tin Thượng Đế nên được Ngài nhìn nhận là người công chính. Tất cả các dân tộc tin Chúa sẽ được cứu rỗi và hạnh phúc như Áp-ra-ham.” Tại sao Áp-ra-ham nổi bật giữa dòng Sử Thiêng Trên Đất Thánh? Vì ông có đôi tai và tấm lòng hướng thượng. Ông lắng nghe tiếng Chúa và ôm ấp tâm nguyện tìm biết ý Ngài.

Áp-ra-ham ĐƯỢC GỌI ĐỂ DỰNG NƯỚC

Trong thư gửi Hội thánh Ga-la-ti, chương 3 thánh Phao-lô viết: “Thử xem gương Áp-ra-ham: Ông tin Thượng Đế nên được Ngài nhìn nhận là người công chính. Tất cả các dân tộc tin Chúa sẽ được cứu rỗi và hạnh phúc như Áp-ra-ham.” Tại sao Áp-ra-ham nổi bật giữa dòng Sử Thiêng Trên Đất Thánh? Vì ông có đôi tai và tấm lòng hướng thượng. Ông lắng nghe tiếng Chúa và ôm ấp tâm nguyện tìm biết ý Ngài.

Mặc dầu thật lòng vâng phục, đôi lần Áp-ra-ham làm theo ý riêng. Tin cậy Chúa nhưng có khi Áp-ra-ham nghi ngờ. Mạnh dạn tiến bước với Chúa nhưng lắm lúc Áp-ra-ham e dè, sợ hãi. Động cơ, cứu cánh chính đáng nhưng phương tiện của Áp-ra-ham có khi sai lạc. Lầm lỗi của Áp-ra-ham để lại hậu quả nghiêm trọng, đau thương.
Sa-ra, vợ Áp-ra-ham – người nữ mẫu mực – có lúc làm cho chồng khó thuận phục Chúa hoàn toàn. Thiếu sót, lầm lỗi như tất cả chúng ta, nhưng Áp-ra-ham là một anh hùng đức tin xuất chúng. Tại sao? Vì tai, mắt, chân và lòng ông hướng về Chúa. Cuộc đời năng động, lý thú của Áp-ra-ham là những bài học tuyệt vời cho người thành tâm của thế kỷ thứ 21 đi tìm chân lý cứu rỗi và hạnh phúc. Áp-ra-ham, con người Được Gọi Để Dựng Nước.

Qua Áp-ra-ham, Chúa Cứu Thế Jesus đến để ban phước các dân tộc. Địa vị lỗi lạc của Áp-ra-ham được ghi chú rõ ràng qua các danh hiệu Thánh Kinh dành cho ông. Áp-ra-ham được gọi là bạn của Đức Chúa Trời (2 Sử ký 20:7; Ê-sai 41:8; Gia-cơ 2:23). Mười hai chương của Sáng Thế Ký mô tả cuộc đời Áp-ra-ham. Đức Chúa Trời được gọi là Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham (Đức Chúa Trời của Hồ Xuân Phước?).

Thánh Kinh Tân Ước nhắc tên Áp-ra-ham nhiều lần để nhấn mạnh phương thức Chúa cứu rỗi con người (Rô-ma 4, Ga-la-ti 3, Hê-bơ-rơ 7 & 11, Gia-cơ 2). Làm thế nào để được cứu? Đặt trọn niềm tin nơi Chúa! Người nào tin Chúa Cứu Thế Jesus sẽ được cứu (Công Vụ 16:31).

Lịch sử sáng tạo vũ trụ và con người cô đọng trong 11 chương đầu của Sáng Thế Ký. Án mạng đầu tiên trong chương 4 – Ca-in giết A-bên, em mình. Con người, bạo động và tội ác sinh sôi, nẩy nở nhanh chóng đưa đến hậu quả thảm khốc – Đức Chúa Trời trừng phạt bằng trận đại hồng thủy (Sáng Thế Ký 6-8).

Nô-ê – công chính, đồng đi với Đức Chúa Trời, được ơn trước mặt Chúa – được chọn để lưu truyền dòng dõi loài người (Sáng 6:8-9). Sau trận lụt lớn, dân số lại gia tăng nhanh chóng trên mặt đất. Đời sống đạo đức họ thăng tiến hơn? Không! “Họ đầy tội lỗi: gian ác, hiểm độc, nói xấu, phao vu, xấc láo, kiêu căng, khoác lác. Dù biết Thượng Đế nhưng họ chẳng tôn vinh hay tri ân Ngài” (Rô-ma 1:21, 29).

Thiên Chúa cho con người cơ hội thứ hai để bước theo Ngài. Con người thản nhiên từ bỏ Chúa. Chúa bảo Áp-ra-ham: “Con hãy rời bỏ quê hương, dân con và nhà cha con để đi đến xứ Ta sẽ chỉ cho. Ta sẽ làm cho con thành một nước lớn. Ta sẽ ban phước lành cho con và làm nổi danh con. Con sẽ thành một nguồn phước. Ta sẽ ban phước lành cho ai chúc phước con và rủa sả kẻ nào nguyền rủa con. Tất cả các dân tộc trên thế giới sẽ nhờ con mà được phước” (Sáng Thế Ký 12:1-3).

Chúa vẫn là Thiên Chúa của tình yêu. Chúa ghét tội lỗi nhưng thương tội nhân. Áp-ra-ham xuất hiện như một ngôi sao sáng chói giữa thế giới chìm đắm trong bóng tối tội ác. Vì Chúa chọn Áp-ra-ham!

Áp-ra-ham Được Gọi Để Dựng Nước. Chúa hứa ban Áp-ra-ham ba điều: đất nước, dòng giống, phước lành. Xứ Ca-na-an là đất nước. Con cháu, dòng giống Áp-ra-ham trở thành Israel, tuyển dân. Phước Lành kết tụ ở thượng đỉnh qua sự giáng sinh của Jesus – Cứu Chúa của nhân loại – Hậu Tự của Áp-ra-ham.

Nhìn lại cuộc đời, sự chết và sống lại của Chúa Cứu Thế Jesus, người theo Chúa biết rõ – chính Ngài là Phước Lành cho mọi người, mọi gia đình. Sự giáng sinh của Chúa Jesus là Tin Lành. Đúng như Chúa đã bảo Áp-ra-ham: “Tất cả các dân tộc tin Ta đều sẽ được hạnh phúc như con” (Ga-la-ti 3:8).

Tình thương và ân sủng cứu chuộc của Chúa – qua Áp-ra-ham – mở rộng cho mọi người. Lời hứa tuyệt diệu đó không thay đổi. Thiên Chúa yêu thương còn gia hạn để con người tiếp nhận Chúa Cứu Thế Jesus. Khi tin nhận Chúa Jesus, bạn nhận Phước Lành lớn lao, cao trọng nhất trong cuộc đời. Bạn được tha thứ tội lỗi, được làm con Thiên Chúa và được một chỗ phước hạnh sung mãn trên thiên đàng – đời đời.

Chúa Cứu Thế Jesus chính là phước lành Thiên Chúa hứa ban Áp-ra-ham. Áp-ra-ham Được Gọi Để Dựng Nước. “Bởi đức tin, Áp-ra-ham vâng lời Chúa gọi – ra đi để dựng nước – lên đường đến xứ mình sẽ nhận làm sản nghiệp. Ông ra đi nhưng chẳng biết sẽ về đâu. Bởi đức tin, Áp-ra-ham kiều ngụ trên Đất hứa như trên đất nước người. Áp-ra-ham cũng như con cháu ông tha thiết mong mỏi một quê hương tốt đẹp hơn – quê hương trên trời” (Hê-bơ-rơ 11).

Áp-ra-ham Được Gọi Để Dựng Nước. Chúa bảo đi nhưng không cho ông biết sẽ về đâu. Tại sao không? Tôi không biết nhưng thấy Chúa có “thói quen” kêu gọi người phục vụ Ngài mà không nói hết chương trình chi tiết đầy đủ. Khó cho chúng ta hôm nay và khó cho Áp-ra-ham ngày xưa tiến bước, phải không quý vị?

Anh, Chị đang ở Quế sơn, Quảng nam. Quê hương tôi, nước mặn, đồng chua – đất cày lên sỏi đá! Xóm làng đang hồ hởi chuẩn bị đón giao thừa nhưng Anh, Chị không đủ một lon gạo. Không bánh tét, thịt kho, dưa hành, củ kiệu. Chúa bảo Anh, Chị đi làm giám đốc xuất nhập cảng tại Sài-gòn – xuất hành lúc 6 giờ sáng mồng một tết! Anh, Chị sẽ nói gì với Chúa? Nếu là tôi, tôi sẽ “mạnh dạn” thưa Chúa: “Chúa ơi, con sẽ không chờ sáng. Con phải lên đường ngay giờ nầy!”

Nếu Chúa gọi Anh, Chị như gọi Áp-ra-ham, chắc Anh, Chị ngạc nhiên phải không? Nếu là tôi – tôi sẽ sửng sốt, kinh hoàng, sợ hãi. Vì hoàn cảnh không hợp lý gì cả! Gia đình, họ hàng Áp-ra-ham đã an cư lạc nghiệp tại U-rơ bao nhiêu đời. Rễ đã đâm sâu mà Chúa lại bảo Áp-ra-ham nhổ gốc, bứng rễ ra đi? Làm sao nghe cho lọt tai – nói gì đến… hấp dẫn, lọt lòng!

Vấn đề không phải là hoàn cảnh – diều gặp gió, kinh tế đang lên hay giá nhà đang xuống. Vấn đề không phải là Anh, Chị hay tôi cần gì, muốn gì. Vấn đề là ai gọi. Khi Chúa gọi – Anh, Chị và tôi lắng nghe với thái độ nào?

Gia đình Áp-ra-ham đã bám rễ quá sâu tại U-rơ trù phú, quen thuộc, bình an, thoải mái. Nhưng Áp-ra-ham nghe rõ tiếng Chúa gọi: “Hãy rời bỏ quê hương, thân tộc và đi đến xứ Ta sẽ chỉ dẫn” (Công vụ 7:3). Chúa không nói rõ đi đâu nhưng Áp-ra-ham nghe rõ tiếng Chúa. Áp-ra-ham biết phải rời bỏ điều gì. Áp-ra-ham và Sa-ra không thấy được đất hứa. Cả hai đều đã quá già. Một con cũng không có, nói gì đến nước lớn, dân đông? Bà già vô phước không con, nói gì đến nguồn phước cho các dân tộc?

Nếu Anh, Chị cho bạn bè biết Anh, Chị sắp dọn nhà đi xa – chắc họ sẽ hỏi Anh, Chị đi đâu. Nếu Anh, Chị bảo họ Chúa kêu gọi Anh, Chị đến một vùng đất xa? Họ sẽ trợn tròn đôi mắt to nhìn vào mặt Anh Chị. Anh, Chị cho họ biết thêm rằng Anh, Chị đem tất cả gia đình ra đi và không bao giờ trở lại. Một chiếc xe cũ, quần áo, mền gối… – không nhà, không cửa? Xin lỗi – Anh Chị tên gì? “Ông bà Phước… nầy khùng!”

Phải, biết bao nhiêu người được Chúa gọi, nhưng vẫn chưa rời bỏ, chưa ra đi, chưa rời bến. Có người mãi để tai nghe lời lý luận, phê phán, nghi ngại trì kéo. Áp-ra-ham và Sa-ra không chú tâm vào lời tiêu cực. Họ lắng nghe tiếng Chúa.

Xin Anh, xin Chị khích lệ con mình theo Chúa. Xin Con, xin Cháu, xin Em khích lệ, nâng đỡ, hỗ trợ Ba Mẹ, Anh, Chị vâng phục sự kêu gọi và hướng dẫn của Chúa.

Sa-ra không đóng cái cọc lều nào quá sâu đến nỗi không thể nhổ trại ra đi. Sa-ra không hề than phiền hay trì kéo Áp-ra-ham trong việc rời bỏ để ra đi. Sa-ra không phải là Hồ Thị Bùi Lan (Trần, Lê, Nguyễn… bàn lui). Tạ ơn Chúa!

Chúa kêu gọi Anh, Chị và tôi rời bỏ, ra đi để dựng nước – xây dựng Vương Quốc Trời – bắt đầu từ Jerusalem – gia đình, bạn bè, lớp học, điểm nhóm, Trường Chúa Nhật, chứng đạo, thăm viếng… hội thánh nhà. Anh, Chị Được Gọi Để Dựng Nước.

Chúa hứa: “Hồ Xuân Phước, con sẽ thành một nguồn phước. Ta sẽ ban phước lành cho ai chúc phước con!” Xin Anh, xin Chị điền tên mình vào lời hứa phước hạnh tuyệt vời nầy và thưa với Chúa lời cầu nguyện sau đây.

“Lạy Chúa, xin cho con biết lắng nghe lời Ngài dạy con trong cuộc sống. Xin cho con biết lắng nghe lời Ngài dạy con suốt đời con. Xin cho con cất tiếng lên trả lời và vâng theo ý Chúa. Xin cho con biết thực hành ngàn đời, Lời Chúa đã truyền ban. Lời Ngài là sức sống của con. Lời Ngài là ánh sáng đời con. Lời Ngài làm chứa chan hy vọng. Là đường để con hằng dõi bước. Lời Ngài đượm chất ngất niềm vui. Trọn vẹn ngàn tiếng hát đầy vơi. Lời Ngài đổi mới cho cuộc đời. Lời Ngài hạnh phúc cho trần gian!” Amen. (Lắng Nghe Tiếng Chúa, nhạc và lời Nguyễn Duy).

SUU TAM

Mọi bài vở cộng tác và góp ý xin gửi về [email protected]

www.nguonhyvong.com